Ph n 31
T NG 17 Đ A NG C
3 gi sáng, Th ng H i. ượ
Di p Tiêu v n không sao ng đ c, anh đang ng i bên đèn tr c c a s , nhìn s máy ượ ướ
xxxxx741111 hi n trên màn hình. Hôm nay anh l i xu ng 1 t ng đ a ng c và cũng hi u
r ng mình cách cái bí n cu i cùng không còn xa n a.
Anh m xem tin nh n v a nh n đ c: ượ
“Tuy t Nhi mu n nói chuy n v i anh.”ế
Ng i anh nh đông c ng l i, ngây nhìn màn hình, d ng nh trông th y khuôn m tườ ư ườ ư
c a Tuy t Nhi. ế
B ng ti ng chuông đi n tho i vang lên, anh nh n nút nghe. M t gi ng n r t hi n ế
hòa: “Di p Tiêu, em Tuy t Nhi đây, hãy cho em bi t em đã ch t nh th nào?” ế ế ế ư ế
Tay anh run lên b n b t, anh kh kêu lên: “Tuy t Nhi, đúng là em ? Em mu n bi t ế ư ế
mình đã ch t nh th nào? Đ c, anh s nói. Em còn nh tr c khi t t nghi p, chúngế ư ế ượ ướ
ta đ c phân công đi th c t p Vân Nam không? B y gi chúng ta đi theo 1 đ i b tượ
t i ph m ma túy biên gi i, tham gia đi u tra các ho t đ ng c a đ i t ng ma túy. ượ
Trong 1 l n truy b t t i ph m biên gi i Trung Qu c – Mianma, bên ta g p b t l i,
b n t i ph m quá đông, h n h n chúng ta d ki n. Em đã b m t liên l c v i toàn đ i, ơ ế
em b b n t i ph m có vũ khí b t gi . Vài ngày sau b n anh phát hi n ra thi th em,
c c kỳ thê th m: em b c m kim tiêm kh p ng i, em đã ch t trong đau kh cùng ườ ế
c c.”
Nói đ n đây Di p Tiêu khóc không thành ti ng n a.ế ế
Tuy t Nhi h i v i gi ng bình th n: “Anh đã tr thù cho em ch a?”ế ư
“Không lâu sau đó, vùng biên, anh b t đ c 1 trong s nh ng tên t i ph m ma túy ượ
y, xung quanh v ng v không c nh sát nào khác, anh còng h n l i r i chĩa súng vào
đ u h n. Chính h n đã đâm kim tiêm vào ng i em, b t em ph i ch t trong đau đ n ườ ế
ghê g m. Anh vô cùng căm ph n, anh h n tên y đ n c c đ , đ u anh ch có 1 ý nghĩ ế
duy nh t là tr thù cho em.”
“Và… anh đã b n?”
“Anh… anh không nh … hình nh suýt n a thì anh đã bóp cò. Viên đ n bay ra kh i ư
nòng b n ph t óc tên kh n n n y. Nh ng n u b n thì anh s ph m k lu t, th m chí ư ế
ph m pháp, vì h n đã b b t l i không ch ng c , anh không th b n h n.”
“Nh ng, anh r t mu n nhìn th y h n b ph t óc đúng không?”ư
Di p Tiêu g t đ u 1 cách b n năng: “Đúng, vì anh vô cùng căm h n h n!”
Tuy t Nhi nói to h n: “Cho nên anh b n, anh đã b n th t. Em trông th y anh b n!”ế ơ
“Anh đã b n à?” Đ u óc Di p Tiêu hoàn toàn r i lo n. “Có l lúc đó anh có b n cũng
nên, nh ng v sau quên à?”ư
“Đúng th , anh đã b n!”ế
Nghe sau câu này là “đoàng!” – m t ti ng súng vang lên trong đi n tho i. ế
Di p Tiêu nghe ti ng “đoàng” này, c m th y súng trong tay mình nh đã n th t, viên ế ư
đ n xoáy bay vút ra không khí r i trúng vào tim anh.
“Mình đã trúng đ n?”
Anh ngã v t xu ng đ t, m t v n ngây nhìn màn hình máy di đ ng, th y trên đó có 1
hình v viên đ n.
Không ph i! Anh nh y lên nh phát điên, dùng h t s c ném chi c di đ ng vào t ng. ư ế ế ườ
Nó b v tan thành m y ch c m nh n m r i rác trên m t đ t.
Anh đã không đ c nhìn th y t ng 19 c a đ a ng c.ượ
Sáng s m, núi Thiên Th ng. ươ
Nh ng đám mây mù l l ng trôi vào hang đá, Xuân Vũ đã m m t. Tuy v n th y xung
quanh t i om nh ng cô hi u r ng mình đã v t qua đ c t t c . ư ượ ượ
Cao Huy n v n bên cô, áo qu n cô v n y nguyên, ng i v n n m co trong chăn túi. ườ
Thì ra không có chuy n gì x y ra c , Cao Huy n ch ôm cô su t đêm, không h xâm
ph m gì cô.
Cô nhìn Cao Huy n b ng ánh m t c a đ a tr con, ng ra h i: “Sao trái tim anh c ng
nh đá y th ?”ư ế
“Em đã d y r i à?” Anh d u dàng nói bên tai cô. “Vì em quá trong sáng, anh ch mu n ư
làm 1 thiên s h v em!”
Xuân Vũ im l ng, cô đ a tay lên vu t ve khuôn m t Cao Huy n. Có vô s n sinh ư
mu n đ c ch m vào khuôn m t này. Tay cô đang ch m ch m đ a qua mũi anh, r i ượ ư
đ nế
môi anh.
Cao Huy n b ng nói: “Nào, chúng ta nên v cho s m!”
Xuân Vũ ngoan ngoãn g t đ u, chui ra kh i l u. H th p đèn, thu d n các v t d ng r i
ra kh i cái hang đá c x a. Bên ngoài, tr i đã sáng h n, h t trong hang t i b c ư ướ
ra, ph i nheo m t 1 lúc m i th y quen. Xuân Vũ nhìn l i xung quanh l n cu i, kh nói:
“Chào nhé!”
Bu i s m n i núi cao tuy r t l nh nh ng hít th làn không khí trong lành đây khi n ơ ư ế
ng i ta t nh táo lâng lâng. H đeo balô túi xách, xuyên qua r ng cây tr ra khu di tích.ườ
R t nhanh tìm ra con đ ng mòn, h men theo đó đi kho ng h n 1 gi thì v đ n con ườ ơ ế
đ ng l n ch y vòng theo núi. Chi c xe Passat v n đ bên đ ng.ườ ế ườ
Hai ng i ăn t m chút bánh l ng khô r i lên xe đi xu ng núi. Xu ng núi còn kinh hãiườ ươ
h n, nh ng tay lái c a Cao Huy n r t chu n, Xuân Vũ r t tin c y anh. G n tr a hơ ư ư
đã v đ n trung tâm ngh d ng gi a vùng núi. ế ưỡ
Bu i chi u h phóng xe trên đ ng qu c l v Th ng H i. D c đ ng Xuân Vũ ch ườ ượ ườ
im l ng. Cô v a nhìn c nh đ ng ru ng ngày đông v a nghĩ ng i, li u mình s g p
nh ng gì t ng đ a ng c ti p theo? ế
Khi h v đ n Th ng H i thì tr i đã d n s m l i. Nghe nói đ t không khí l nh đã ế ượ
tràn v nên ng i đi trên đ ng th a v ng h n đi. Cao Huy n không lái v bãi đ xe ườ ườ ư
v i,
anh đ c ng tr ng. Hai ng i đ u đã đói, bèn r vào hi u ăn “N i nh khuynh ườ ườ
thành.”
B a ăn đã đ c “x lý” r t nhanh. Xuân Vũ c m khăn gi y lau mi ng r i nói: “Chúng ượ
ta v thôi!”
Cao Huy n thì v n ng i ngây đó, ánh m t th t kỳ l . Ch n ch h i lâu anh m i nói:
“Em , chúng ta đã tr v r i, anh s nói v i em v nh ng chuy n ti p theo.” ế
“Chuy n ti p theo?” Xuân Vũ không hi u ý nh ng cô b ng th y h i h p. “Cái gì ti p ế ư ế
theo ?”
“T c là nh ng chuy n sau khi Mazolini t núi Thiên Th ng tr v Th ng H i.” ươ ượ
“Anh cũng bi t à?”ế
. Tr c đây anh ch a k v i em. Vì anh lo r ng n u em bi t nh ng chuy n đó r i, ướ ư ế ế
em s r t s hãi. Anh v n đ nh ch khi chúng ta đ n núi Thiên Th ng r i phát hi n ế ươ
ra bí m t v t ng 19 c a đ a ng c, anh m i nói.”
“Nh ng lúc này thì ch a thu đ c k t qu gì…”ư ư ượ ế
Cao Huy n th dài: “Cho nên, anh ph i cho em bi t nh ng chuy n đó. Tháng 8 năm ế
1902, Mazolini đ a 1 cô gái xinh đ p v Th ng H i, vài tháng sau ông ta t ch cư ượ
tri n lãm tranh tô gi i. Cu c tri n lãm ch bày đ c 1 b c tranh s n d u tên là T ng ơ
19 c a đ a ng c.”
“Gi ng nh nh ng b c tranh ông ta đã v tr c đó ?” ư ướ ư
“Không! Mà là khác h n! Nghe nói b c tranh đó c a Mazolini đã v toàn b 19 c nh
đ a ng c, đ c bi t là t ng th 19.”
“T ng 19 là nh th nào?” ư ế
“Anh b n ng i Ý đã email cho anh r ng, tri n lãm đó c a Mazolini ch bày 3 ngày, c ườ
th y có vài ch c ng i vào xem, đ u là ng i ngo i qu c s ng tô gi i. Nh ng ườ ườ ư
không đ y 1 tháng sau khi k t thúc tri n lãm đó, thì nh ng v khách vào xem này đ u ế
t t h t s c ly kỳ.” ế
Nghe đ n đây, Xuân Vũ suýt n a thì đ ng b t d y: “Anh nói là… t t c nh ng ai xemế
b c tranh T ng 19 c a đ a ng c đó đ u s t t ?”
Cô b ng nh đ n b n nh c d ng c m n i ti ng “Gloomy Sunday”, r t nhi u ng i ế ươ ế ườ
nghe xong đ u không ch u đ ng n i giai đi u bi th ng đó r i t sát. B n nh c đó là ươ
có th t, nh ng chuy n đó cũng là th t.
“Đúng th . Nh ng ai đã xem b c tranh y, đ u ch t; không ai rõ nguyên nhân t i sao.ế ế
Nh ng ng i xem tranh đ u ch t c , ngo i tr ng i v là Mazolini, cho nên không ườ ế ườ
ai bi t b c tranh y v nh ng gì. T i n i dung b c tranh quá kinh d hay là t i nguyênế
nhân b t ng nào đó trong khi tri n lãm? Tóm l i, v n là 1 d u h i.”
“Đi u đáng nói là hi n nay chúng ta v n ch a bi t t ng 19 đ a ng c là nh th nào.” ư ế ư ế
Cao Huy n nói ti p: “Vì có s ki n nh ng ng i xem tri n lãm đó đ u ch t, nên C c ế ườ ế
tô gi i nh n đ nh r ng b c tranh đó đã gi t ng i, Mazolini b tr c xu t ra kh i tô ế ườ
gi i.”
“B tr c xu t, sau đó ông ta đi đâu?”
“T t nhiên là tr v châu Âu. Nh ng ch sau đó ít lâu, ông ta m c ch ng r i lo n tâm ư
th n. Có l là vì đã làm vi c quá s c, ho c có th là b 1 kích thích b t ng nào đó
Trung Qu c… Ông ta b o giác r t m nh, ông ta cho r ng m i ng i đ u đáng b đ a ườ
ng c phán xét cho s m.”
“Phát điên? Hình nh các h a sĩ đ u thích phát điên, nh Van – G c ch ng h n?”ư ư
“Không! V n khác v i Van – G c. Mazolini đã gây ra quá nhi u v án ch t ng i ế ườ
châu Âu, v sau ông ta b v ch tr n, r i b t ng ng c.”
“Ôi, t 1 h a sĩ bi n thành k cu ng sát?” ế
V m t Cao Huy n r t n ng n : “Tuy b nh vi n tâm th n b ng lòng thu nh n ông ta,
nh ng tòa án v n tuyên án t hình. Ít lâu sau Mazolini b lên giá treo c .”ư
“Th là ông ta ch t? Cũng t c là bí m t v t ng 19 đ a ng c đã theo Mazolini xu ngế ế
đ a ng c?”
“Đúng th . Ngày nay không ai trên đ i có th gi i mã đ c cái bí n y.”ế ượ
Xuân Vũ ch còn bi t g ng c i cay đ ng: “Ch ng l chúng ta ch bi t ng i ch ế ượ ườ ế
ch t?”ế
Cao Huy n ch cúi đ u tr m ngâm, không tr l i. R i anh b ng ng ng lên gi tay v y ơ
nhân viên ph c v thanh toán ti n.
Ra kh i hi u ăn “N i nh khuynh thành”, Cao Huy n ti n Xuân Vũ tr v ký túc xá.
T i ch nh t ký túc xá n sinh cũng có ph n náo nhi t, nhi u n sinh đã nhìn th y
Cao Huy n, h kh bàn tán xì xào và nhìn Xuân Vũ b ng ánh m t v a khao khát v a
ghen t .
D c đ ng Xuân Vũ ch im l ng, lúc t m bi t cô ch kh g t đ u r i v i vã ch y lên ườ
c u thang.
Vào phòng r i, cô đ t x c du l ch xu ng, nhìn cái gi ng v n là c a Thanh U. Cô h i ườ
bâng qu : “C u có bi t t ng 19 đ a ng c là gì không?”ơ ế
Hi m có d p đi xa, l i còn qua đêm trong hang đá, Xuân Vũ th t s th y r t m t m i,ế
bèn lên gi ng đi ng s m. Cô r t nhanh chìm vào gi c ng . Ch ng rõ bao lâu sau, tínườ
hi u máy di đ ng l i vang lên khi n cô t nh gi c. ế
V n là 12 gi đêm.
Xuân Vũ đ u còn l m , c m đi n tho i lên xem tin nh n t đ a ng c: ơ ơ