
Án mạng tuyệt hảo

Chuyện bắt đầu từ ngày hắn đến thăm viện bảo tàng của cơ quan cảnh sát Liên
bang FBI. Ở chỗ trang trọng nhất hắn thấy có câu: Không kẻ nào thực hiện được
một án mạng tuyệt hảo! Hắn cho rằng nói như thế là xấc xược. Hắn cười tỏ vẻ
khinh bỉ. Hắn, chính hắn ta cho mình cái trách nhiệm chứng minh quy luật trên là
sai. Hắn sẽ thực hiện một án mạng tuyệt hảo cho mà xem!
Nói là làm, trước tiên phải là phần lý luận. Người ta cho tìm ra thủ phạm nhờ đâu?
Trước hết phải tìm cho ra lý do của cái chết. Tại sao người ấy bị chết? Thường thì
xoay quanh các vấn đề tình, tiền, thù hận... Hắn sẽ giết một người mà không vì lý
do gì cả. Hay nói đúng hơn hắn chỉ muốn thực hiện một án mạng tuyệt hảo. Cái lý
do kỳ quặc này thì đố ai mà phăng cho ra?
Người làm công tác điều tra thường đặt câu hỏi: cái chết này đem lợi cho ai? Hắn
sẽ giết một người mà không vì lợi ích gì cho hắn cả. Ừ mà có lợi, lợi là hắn phá
được một quy luật khắt khe làm mọi kẻ tội phạm ăn ngủ không yên.
Người ta còn khoanh vùng điều tra, những kẻ bất lương, người có liên hệ xa gần
với bệnh nhân... còn hắn thì chẳng có chút quan hệ gì. Hắn sẽ nằm ngoài vòng
khoanh của những đối tượng. Ai mà nghi ngờ hắn.

Người ta còn tìm ra thủ phạm nhờ cái vết tích thủ phạm để lại tại hiện trường hay
mang ở trong người đó. Hắn không để gì cả dù chỉ một hạt bụi. Hắn không dùng
hung khí. Hắn không đến nhà nạn nhân, hắn không để lại dấu tay, dấu vết trên
chiếc giầy... tóm lại chẳng có gì để từ đó phăng ra hắn.
Hắn nghĩ tới đây bỗng bật cười. Lúc cảnh sát hình sự chỉ bắt được mấy tội phạm
hạng bét, những người siêu việt như ta thì đừng hòng! Lương tâm của hắn rụt rè
lên tiếng: cái người bị giết họ có tội tình gì? Tiếng nói của lương tâm bị đè bẹp
ngay: vâng đồng ý là nó chẳng có tội tình gì. Nhưng cái chết của họ không vô ích.
Họ giúp cho ta phá vỡ một quy luật khắt khe và như thế hắn an tâm thực hiện kế
hoạch.
Hắn lại ngẫm nghĩ: sai rồi, sai nghiêm trọng rồi. Đó là kế hoạch thì phải có chuẩn
bị, có chuẩn bị tất phải có dấu vết. Cái hoàn hảo là cái hai lần của sự ngẫu nhiên.
Hắn nghĩ thế và xua đuổi tất cả kế hoạch ra khỏi đầu của hắn. Để cho bộ óc siêu
việt hoàn toàn nghỉ ngơi, hắn tiếp cho nó thêm bốn ly cô - nhắc.
Mấy ngày sau, trong một lần lên thang máy, hắn tình cờ đi với một bà già. Trong
thang máy chỉ có hai người. Cụ già này yếu tới nỗi hắn có thể tạo ra một tai nạn

