
23
1 - 9 - 2017 VÙN HOÁA PHÊÅT GIAÁO
hợp với quan niệm hiếu đạo ở từng dân tộc, từng vùng
miền, địa phương nhưng đặt trên nền tảng nghi lễ
Phật giáo. Khi thực hiện tang lễ, Phật tử quan tâm đến
một số vấn đề sau:
- Không khóc lóc, than vãn mà ngược lại chánh niệm
tỉnh giác để cha mẹ không vì quyến luyến tình cảm,
được vãng sinh nhẹ nhàng. Do ý nghĩa này mà con
cháu không than khóc chứ không phải bất hiếu như
một số người đã suy nghĩ.
- Tổ chức tang lễ giản đơn, trang nghiêm, không
phô trương, rềnh rang.
- Không tổ chức cờ bạc, xướng ca, đãi rượu thịt mà
ngược lại ăn chay, cúng chay, đãi tiệc chay để tránh tạo
nghiệp sát sanh.
- Biến đau thương thành sức mạnh cầu nguyện, thỉnh
chư Tăng và mời ban Hộ niệm về tụng kinh siêu độ.
- Thay phiên nhau niệm danh hiệu Phật để trợ tiến
cha mẹ vãng sanh.
- Gửi hũ cốt (nếu thiêu), gửi hình hoặc ghi danh của
cha mẹ về các chùa để cầu siêu.
Sau phần tổ chức tang lễ là đến các nghi thức hồi
hướng phước báu cho cha mẹ quá vãng. Đạo Phật
quan niệm “âm siêu dương thới”, cha mẹ có siêu thoát
thì gia phong con cháu mới có cơ phát đạt. Phần này
có ba việc mà Phật tử thường xuyên làm, đó là làm lễ
cầu siêu, cúng dường trai tăng và làm các việc phước
thiện hồi hướng.
- Thứ nhất, cầu siêu: Cầu siêu là nhờ Phật lực, pháp
lực gia trì, tức sự hợp lực cầu nguyện của nhiều người
để người chết được siêu thoát và sanh vào cảnh giới
an lành. Vì thế, sau tang lễ con cháu tổ chức cúng tuần
thất 7 ngày, 14 ngày, 21 ngày, 35 ngày, 49 ngày và 100
ngày. Trong lễ cúng các tuần thất, con cháu thỉnh chư
Tăng, các Phật tử cùng nhau tụng kinh Vu-lan, Di-đà,
Địa Tạng,… để nhắc cho người chết biết con đường
thiện nên theo, thần thức người chết theo đó mà nhẹ
nghiệp đi đầu thai được dễ dàng. Ngoài ra, liên quan
đến lễ cầu siêu, có một nghi lễ gọi là đại trai đàn chẩn
tế cầu siêu, tức lập đàn cúng chay thật trọng thể để cầu
nguyện những vong hồn chết oan được siêu độ. Do
quy mô và tính chất đại lễ mà lễ này rất tốn kém, chỉ
những gia đình có điều kiện mới có thể tổ chức để hồi
hướng cầu siêu cho cha mẹ cùng cửu huyền thất tổ.
Những gia đình không có điều kiện thì họ tham dự lễ
này tại các chùa vào ngày rằm tháng 7 mỗi năm trong
dịp lễ Vu-lan hay còn gọi là ngày xá tội vong nhân rất
trọng thể.
- Thứ hai, trai tăng cúng dường. Đây là việc làm
nhờ sự gia trì, chú nguyện của chư Tăng và cũng được
xem là việc làm có phước báo thù thắng nhất. Có hai ý
nghĩa trong lễ cúng dường trai tăng, một là, cầu siêu,
báo đền công ơn cha mẹ; hai là, hộ trì cho chư Tăng có
đủ phương tiện tu hành giải thoát và làm Phật sự lợi
đạo, ích đời. Từ ý nghĩa Tăng bảo là ruộng phước, nên
những người con thành tâm thiết lễ cúng trai tăng là
để tạo phước, rồi đem phước lành đó hồi hướng cho
cha mẹ quá vãng. Họ tin rằng hương linh cha mẹ sẽ
được phước báo, nương nhờ phước báo ấy cùng với
sự khai thị của chư Tăng khiến tâm được thức tỉnh, xả
ly tham ái và chấp thủ nên được siêu sanh về cảnh giới
an lành.
- Thứ ba, làm những việc phước thiện để hồi hướng
cho cha mẹ quá cố. Đây là việc làm tự thân của Phật tử
như:phát tâm ăn chay, niệm Phật, quy y Tam bảo, cúng
dường thập tự, ấn tống kinh sách, mua chim cá phóng
sanh hoặc bố thí, từ thiện cho bệnh nhân, người nghèo
khổ, hoạn nạn… Phật tử tin rằng mình hồi hướng
phước báo từ các việc phước thiện đó đến cha mẹ thì
cha mẹ nhờ phước đức thiện nghiệp ấy cảm ứng hỗ trợ
mà được sinh lên cõi lành (Trời, Người) và được siêu độ.
Tóm lại, việc cầu siêu, hồi hướng phước báo cho cha
mẹ quá vãng là một việc làm có nhiều ý nghĩa tích cực
và phương thức thực hiện cũng đa dạng, không giống
nhau. Tùy vào hoàn cảnh, khả năng mỗi gia đình mà
các Phật tử vận dụng các phương tiện trợ tiến cho việc
siêu độ của cha mẹ mình. Cầu mong cho họ vượt thoát
khổ ách (nếu có) và sẽ thêm vui nếu như họ đã đạt đến
cảnh yên vui.
Tri ân và báo ân là nền tảng của người Phật tử chân
chính, khi thọ ơn ai dù là việc nhỏ nhặt nhất cũng
không bao giờ quên. Nếu ai làm được như vậy thời đó
là người tốt vì họ sống có tình, có nghĩa đối với mọi
người. Hơn thế nữa, đối với cha mẹ, người đã sinh
thành, dưỡng dục, hy sinh tất cả cho con cháu nên bổn
phận hiếu kính với cha mẹ còn được người Phật tử đề
cao và thực hiện xuyên suốt trong đời sống hàng cũng
như qua các hành vi tôn giáo của mình. Với những
việc làm như vừa tìm hiểu có thể khẳng định, vấn đề
báo hiếu là một trong những yếu tố quan trọng trong
hành vi tôn giáo của tín đồ Phật giáo. Những hành vi
báo hiếu này có giá trị to lớn, vừa góp phần giáo dục
Phật tử tu tâm bồi đức, báo ơn cha mẹ, phát huy truyền
thống tốt đẹp của dân tộc; vừa góp phần nâng cao vị
thế Phật giáo trong lòng dân tộc và lan tỏa lớn lao đến
mọi tầng lớp nhân dân, đến đời sống văn hóa, xã hội ở
Việt Nam từ xưa đến nay.
Tài liệu tham khảo:
1. Thích Tâm Chơn (2007), Suối nguồn yêu thương,
Nxb Hải Phòng.
2. Vũ Quang Hà (2008), Xã hội học tôn giáo, Nxb Đại
Học Quốc Gia Hà Nội.
3. Thích Bảo Lạc (2007), Kiến thức căn bản Phật giáo,
Nxb Phương Đông.
4. Thích Nhật Từ (2013), Chữ hiếu trong đạo Phật, Nxb
Hồng Đức.
5. Viện Nghiên cứu Phật học Việt Nam, Kinh Giáo Thọ
Thi Ca La Việt trong Kinh Trường Bộ, Nxb Tôn Giáo, 2013.