Bên H Kim Minh
Dưới đèn Lưu Sảnh gp Chu Văn
Sư Hu Yên Sơn ngộ c nhân.
Sng chết tách ri luôn thế mãi,
Thâm tình cn nht chn nhân gian.
Năm Trung Hòa thi Đại Đường, Bắc Lăng có một người tài t, h
Thôi tên H, rt mực phong lưu tuấn nhã, tài mo vô song. Bng gp lúc
triều đình m khoa thi, Thôi H thu xếp đàn kiếm hòm sách, đi đến
Trường An d thi. Lúc đó đã cui xuân, Thôi H tm ri ch trọ, đến
khu vc Nam Giao ngoài thành du ngon. Bng cm thy ming khát
hng khô, môi bng mũi nóng. Thôi sinh miệng khát, chng có suối đầm
để ung. Ch thy có mt chỗ: hoa đào rực r như lửa, thùy liu biếc
xanh như khói, hàng rào trúc, nhà tranh, tường đất vàng, ca s trng,
tiếng chó gâu gâu trong đào nguyên, tiếng vàng anh lýu lo trong liu
biếc. Thôi H đến gõ ca, tìm mt ngụm nước uống. Đứng hi lâu,
không thy ai ra. Đang lúc không biết làm thế nào, bng nghe thy trong
nhà có tiếng cười. Thôi sinh vi tiến đến nhìn qua khe ca: tiếng cười đó
nguyên là ca mt cô gái, khong mưi sáu tuổi. Người con gái đó ra
m ca. Thôi sinh nhìn thy, ming rt rát, hng thy khô, môi thy
bng, mũi thấy nóng. Vi vàng vòng tay tiến lên thi l, nói: "Xin bái
chào tiểu nương tử". Ngưi con gái ct giọng thánh thót du dương đáp lễ
chúc li vn phúc, nói: "Quan nhân chiếu c đến nhà tranh, có gì dy
bo?". Thôi sinh nói: "Tiu nhân là Thôi H Bác Lăng, chẳng có vic
gì khác, ch đường xa ming khát, đến xin mt thìa nước để ung ri
đi". Cô gái nghe xong, không nói gì. Vội vàng đi vào trong, dùng bàn
tay ngc, ly âu s, rót ra nửa âu trà, đưa cho Thôi sinh. Thôi sinh nhận
lấy, đưa lên miệng, tht là mát thu rut gan, cảm ơn rồi ra đi. Vì mun
mưu cầu công danh, nên phải đi thi. nào ngờ vn may chưa đến, bng
vàng không thy tên, lin rời Trưng An, vi vi vàng vàng tr v quê
nhà. Thoắt đã một năm. lại đến khoa thi. Thôi sinh lin đường đi dự
thi. Nh ti c nhân, tm xếp vic thi c sang mt bên, vội đi đến phía
nam đô thành, trên đường đi ngó đông ngó tây, chỉ s không nhn ra ch
của cô gái năm ngoái. Chẳng my chốc đã đến trước ca nhà tranh,
vẫn đào thắm liu xanh, chó sa oanh kêu. Thôi H đi đến trước ca,
thy vng v không người, trong lòng nghi hoặc. Đi đến khe ca nhìn
vào, cũng chẳng thy bóng dáng mt ai. Bi hi một lúc, đi đến bên ca
s g trng, viết một bài thơ bốn câu:
Ngày này, năm ngoái, cửa đây,
Hoa đào, mt ngc, hây hây ánh hng.
Mt ngc đâu, để vng không?
Hoa đào bỡn cợt gió đông vẫn cười.
Đ ri, đi về. Ngày hôm sau, thy ng không yên, lại đến xem sao.
Bng thy kt mt tiếng, ca m, một người bước ra. Thy: Râu mày
như cước, tóc lưa thưa. Thân mc đo bào trng, tay cm cây gy trúc
vân hoa: Ta như khách bốn bin ngao du, giống như người ngi trên
bàn đá, một mình bên sui buông câu.
Ông lão nói vi Thôi sinh: "Quân có phi là Thôi H?". Thôi sinh
nói: "Xin bái chào trượng nhân, chính là k thp hèn này. Không rõ làm
sao trượng nhân biết được?". Ông lão nói: "Quân đã giết con gái ta, làm
sao không biết?". Thôi H nghe nói s hãi tái mt, nói: "K thp hèn
chưa từng vào trong nhà lão trượng, sao li nói vy?". Lão trượng nói:
"Con gái ta năm ngoái ch có mt mình nhà, gặp quân đến xin nước
uống. Quân đi rồi, mê man như say, không rời giường chiếu. Hôm qua
bỗng nói: "Ngày này năm ngoái đã gp Thôi lang, ngày hôm nay chc s
lại đến". Đi ra trước cửa, đứng đợi mt ngày, kng thy. Quay mình
ngẩng đầu, bng thấy bài thơ trên cánh cửa g trng, khóc to mt tiếng,
ngã lăn ra đất. Lão đỡ vào trong phòng, suốt đêm không tnh. Bui sm,
bng m mắt nói: "Thôi lang đến ri, cha hãy ra nghênh tiếp". Hôm nay,
qu nhiên quân đến, chàng phi liệu đnh sao. Gi xin mi vào trong nhà
xem". Ai ng khi Thôi sinh bước vào trong ca, bên trong bng có tiếng
khóc. Khi nhìn k, nàng đã chết ri. Lão trượng nói: "Ln này chàng
phải đền mạng!". Thôi sinh lúc đó vừa s vừa đau đớn. Liền đi đến bên
giường, ngi duỗi chân bên cô gái, nâng đầu nàng, đặt trên đùi, thơm
vào mt nàng mà nói: "Tiểu nương tử, Thôi H đây". Khoảnh khc, cô
gái ba hn li t, by vía li trùng sinh, ch trong một giây phút, đã đi lại
được. Lão trượng mưòi phn hoan h. Liền đem hộp đồ trang sc ra,
nhn Thôi H làm r. V sau Thôi H phát tích làm quan, v chng mt
đời đoàn viên. Thực là:
Trăng khuyết li tròn,
Gương vỡ li lành,
Hoa rng li n,
Người chết hi sinh.
Tại sao ngày nay nói đến đoạn này? Đây là truyện t cái chết sng
li. Nay nói v một cô gái đa tình, không may gp mt thiếu niên phong
lưu, không thể kết hôn, mt đi tính mệnh, biến thành một ngưi khác
động phòng hoa cc. Thc là:
Có duyên nghìn dm gp nhau,
Không duyên đi mt mà sao cách vi!
Cô gái này gặp người nào vy? Nguyên ph Khai Phong, Đông
Kinh triu Tng, có mt viên ngoi, h Ngô tên T Tư. Bình sinh là mt
người chân thc, ch sinh được mt người con trai, tên gi Ngô Thanh.
Đúng là con một, rất được yêu quý nuông chiu. V viên ngoi này u
quý con trai đến mc mt ngày cũng không cho ra khỏi cửa. Người con
trai này li là mt k phong lưu phóng túng, chỉ thích kết giao bng hu,
kiếm liu tìm hoa. Bng mt hôm, có hai ngưi bạn đến thăm, thuộc
dòng dõi lá ngc cành vàng, con rồng cháu phượng, là con tôn tht Tiết
độ s Triệu Bát, anh em hai người, anh tên ng Chi, em là Mu Chi,
đều là nhng k ném tin qua ca s. Hai anh em nh người trong vin