intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bệnh nan y quý

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

40
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nó thiếp đi trên trang nhật kí, nước mắt còn ngấn ở hoen mi. Nó mơ về một ngày nào đó rất xa xôi, trong cái gia đình lạnh lẽo này sẽ có cả ba và mẹ cùng nó quây quần bên mâm cơm còn nghi ngút khói… Nhưng hỡi ơi! Tất cả những điều ấy, nó chỉ có thể thực hiện được trong mơ! Chỉ là giấc mơ mà thôi…

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bệnh nan y quý

  1. Bệnh nan y quý
  2. Nó thiếp đi trên trang nhật kí, nước mắt còn ngấn ở hoen mi. Nó mơ về một ngày nào đó rất xa xôi, trong cái gia đình lạnh lẽo này sẽ có cả ba và mẹ cùng nó quây quần bên mâm cơm còn nghi ngút khói… Nhưng hỡi ơi! Tất cả những điều ấy, nó chỉ có thể thực hiện được trong mơ! Chỉ là giấc mơ mà thôi… Đã từ lâu lắm rồi cô bé không còn được mẹ ấp ôm, không còn nhìn thấy ba cười nữa. Cái gia đình mà em rất đổi yêu thương đã thật sự tan vỡ rồi ư? Chao ôi! Em biết làm gì đây để níu kéo niềm hạnh phúc mỏng manh đang dần rạn nứt? Tuyệt vọng, cô đơn và sợ hãi! Nó đã cướp đi của em sự hoạt bát, vô tư cùng những nụ cười rạng rỡ yêu đời. Nó đã biến em trở nên câm nín, lặng lẽ sống mòn trong một cuộc sống mà chính em cho là vô vị và nhạt nhẽo, để rồi em dần như cảm thấy chán ghét, bất cần tất cả mọi thứ xung quanh… Trong những khoảnh khắc cuối cùng của đời mình, hơn ai hết, em rất cần một tình thương. Một tình thương mà chỉ những người gây ra vết thương mới chữa lành được! Tuy nhiên, cái di nguyện ấy cũng khó thành hiện thực. Buồn quá, em lại viết nhật kí rồi thiếp đi lúc nào không hay biết… Chợt… có một bàn tay vuốt nhẹ vào mái tóc em, dịu dàng và trìu mến! Em vẫn còn ngủ say. Người đàn bà khẽ nâng quyển sổ lên tay, ngắm nhìn những dòng chữ hơi
  3. nhoà nét – có lẽ vì nước mắt em đã từng rơi xuống, rồi nhẹ nhàng lật từng trang, từng trang một: “Ngày tháng năm …Vậy là ba mẹ lại giận nhau nữa rồi! Ba bỏ đi hàng tháng cũng chẳng thấy về; còn mẹ thì hết khám bệnh đến trực ca. Ở nhà một mình thật sợ! Nhớ lại ngày nào gia đình mình hạnh phúc là thế mà nay… Nhưng dù gì mình vẫn tin rồi sẽ có một ngày…” “Ngày tháng năm …Mình đang sống trong một ngôi nhà chết mà con ma kinh hãi kia chính là sự cô đơn, lạnh lẽo khi thiếu vắng hơi ấm tình thương! Mình còn biết trông chờ vào cái gì đây? Đã quá đủ rồi! Một năm và còn bao nhiêu năm nữa?...” “Ngày tháng năm …Mình sắp giã từ cuộc sống rồi ư? Mà cũng tốt, sống chẳng có tình thương, chết quách cho xong! Rồi đây họ sẽ phải ân hận suốt đời vì đã từng bỏ rơi mình…”
  4. Người đàn bà hốt hoảng, tay run run làm rơi cả quyển nhật kí xuống đất, đôi dòng nước mắt lăn dài trên gò má. Bà đã khóc, và chạy vội… Có lẽ vì âm thanh của tiếng rơi khá lớn đã đánh thức em dậy. Trong trạng thái vẫn chưa hoàn toàn tỉnh hẳn, em mơ hồ nhận ra bóng người phụ nữ vụt nhanh qua cửa là mẹ mình. Em vội dụi mắt, cuốn quít tìm quyển nhật kí. Và khi phát hiện ra quyển sổ đang nằm trơ trên nển gạch, dường như em cũng đoán được một phần nào câu chuyện. Nhưng đương rối chẳng biết làm gì, em đành ngồi yên chờ đợi. Một lúc sau, người phụ nữ ban nãy bước vào… -A! Ba đã về... -Ba xin lỗi con gái, ba đã về rồi đây! Con đừng giận ba mẹ nữa, được không con? Em mếu máo khóc, trả lời trong tiếng nấc nghẹn ngào: -Con c..on sẽ kh..ô..n…g giậ…n ba mẹ, chỉ cần b..a mẹ đ…ừng li dị, đừng bỏ mặc c..o..n! Huhu…
  5. Mẹ ôm em vào lòng vỗ về: -Không đâu, ba mẹ sẽ không bao giờ bỏ rơi con gái cưng của ba mẹ đâu! Nín đi con! Từ nay ba người chúng ta lại trở về cuộc sống như xưa, con có đồng ý không? -Con c…o…n rất r…ất muốn, như…ng con c…on sắp chết rồi… Huhu… Nh…ư…ng nhưng con kh…ông muố…n chết đ…âu! Huhu… -S…ao sao lại phải chết? Bình tĩnh kể cho mẹ nghe nào! -Co…n con bị un…g th…ư! B…ị chảy chả…y rất nh…iề…u máu…Huhu… -C…o…n con bị bao giờ? Đau ở đâu? Sao s…a…o không nói cho mẹ biết sớm? -Con c…on b...ị chỗ “hái h…o…a” nhưng không đ…au chỗ đó mà lại đau ở bụng… đã h…ai hôm rồi… nó vẫn cứ ra máu hoài không chịu hết… Con sợ đợi đ…ợi đến khi nó chả…y hết máu rồi thì con ch…ết luôn… Huhu…Mà tại con giận b…a bỏ đi không thư…ơng con, còn mẹ thì c.. ứ suốt ngày đi trực, đi tr…ự…c, có ai thèm quan tâm đến con đ…âu, nói cũng v…ậy thôi! Với l…ại lúc ấy con nghĩ, con ch…ế…t đi ba mẹ sẽ r…ảnh nợ! Nh...ưng… con c…on xin l…ỗi!
  6. Nét mặt ba mẹ thoáng buồn và em chợt nhận ra từ trong những ánh mắt thân thương ấy, một niềm vui đang le lói, hoà lẫn cả nước mắt chan hoà… -Con mẹ thật ngốc! Thì ra mấy hôm nay con tự ý nghỉ học là tại vì bị như thế này à? -S…a…o sao mẹ bi…ế...t con nghỉ học? -Cô giáo gọi điện báo cho mẹ biết. Cô bảo trong lớp, con ít nói chuyện với ai, sống khép kín nên bạn bè dần xa lánh, kết quả học tập ngày càng sa sút, chắc có lẽ vì vậy mà con cảm thấy tự ti không muốn đi học nữa. Nhưng cô đâu biết rằng sở dĩ con đến nông nỗi này tất cả cũng tại sự vô tâm, ích kỉ của ba mẹ… Trước đây con vốn rất hoạt bát và hoà đồng cơ mà! Nghĩ vậy mẹ đã chủ động tìm gặp ba, cùng nhau gỡ hết rút mắt trong lòng, thì ra bấy lâu nay, hạnh phúc gia đình ta bị rạn nứt cũng chỉ vì sự cố chấp, tự ái lẫn nhau của ba mẹ, giá như mỗi người chịu nhường nhịn một chút thì… -B…a mẹ đã l…àm lành? V…ậy sao mẹ không nói cho con biết sớm hơn?...
  7. -Vì ba muốn dành cho con một sự bất ngờ! Còn phần ở lớp, mẹ đã xin phép cô cho con nghỉ học vài hôm, dạo gần đây mẹ thấy con có vẻ xanh xao lắm. Thì ra là… Lúc nãy, mẹ suýt choáng khi đọc xong nhật kí của con nhưng giờ thì yên tâm rồi! -Yên tâm? -Đúng vậy! Con không hề có bệnh gì cả! Chẳng qua đã đến tuổi dậy thì nên cơ thể xuất hiện kinh nguyệt đó thôi. Lẽ ra mẹ phải nói điều này cho con biết sớm hơn. Nếu chỉ là một người mẹ, vô tâm như thế đã là đáng trách rồi, nhưng đằng này mẹ lại là một bác sĩ! Mẹ thật không xứng đáng… -Thôi mà em! Ba an ủi… Em thở phào, ấp úng: -Mẹ ơi, vậy là con không có bệnh gì cả sao? Vậy mà con cứ tưởng… Nhưng dù sao con cũng phải cám ơn “căn bệnh” này vì nhờ nó, con mới có lại ba mẹ của con! Phải biết trước con bệnh sớm hơn thì tốt quá!...
  8. -Cái con nhỏ này … Mẹ dúi đầu em, em phì cười, cả gia đình cùng cười.Thật diệu kì! Xuân đã trở về…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1