Bình thơ
Ông đồ Vit bán ch Nho và mc Tàu...
Đề bài kiểm tra môn văn: Phân tích và bình luận bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ
Đình Liên.
Và sau đây là một bài bình lun:
Mỗi năm hoa đào n
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Người đọc sẽ cảm thấy thực sự bức bối. Xin thưa, câu thơ đề cập tới những vn đề
nổi cộm trong xã hội. Đầu tiên là sự đối lập thhin giữa hoa đào với mực tàu, một
giá tr truyền thống dân tộc đang bị hàng hoá nước ngoài lấn át. Ông đồ già ngưi
Việt, viết chữ Nho và bán mực Trung Quốc, tôi không nghĩ ra một ví d nào hợp
hơn về tình hình th trường trong nước hiện nay. Có lẽ không phải chỉy giờ dư
luận mới báo động về tình trng hàng hoá giá rtừ Trung quốc tràn sang đang bóp
nghẹt sản xuất trong nước.
Hình ảnh ông đồ già ngồi bán hàng ngoi nhập ngay vỉa hè vị trí đẹp “Bên ph
đông người qua” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Vỉa hè ư, vỉa hè là để
cho người đi bộ, ln chiếm lòng lề đường để bán hàng ngoại, ông đồ có lẽ không ý
thức được thế nào là bảo hộ mậu dịch. Ông mắc thêm một khuyết đim nữa là vi
phm nghị định 36/CP. Cho n trong câu thơ, Vũ Đình Liên sử dụng chữ "li" là
rất chính xác, “lại” mang một hàm ý ca thán, biểu lsự thất vọng và bất lực nhiều
hơn.
Trên toa tàu
Trên toa tàu, nhân viên kim tra vé ca mt hành khách:
- Ông phi nộp phạt, vé của ông đã quá hn một tuần rồi.
V khách cãi bừa:
- Ctun nay tôi chưa ra khỏi tàu, vậy ông bảo tôi mua vé ở đâu?
Một người đàn ông ra sức nâng một túi xách to và dài đặt lên giá để hành trong
tàu. Nhân viên đường sắt phải phụ giúp với ông. Xong xuôi, nhân viên nói:
- c nào ông cũng phải mang nhiều hàng thế à?
- Sẽ không còn chuyn như vậy nữa. Ln sau, chính i sẽ nằm vào túi xách, cho
thằng bạn kia phải mua vé!
Một ông ngi toa hng nhất, một bà sang trng ngồi đối din.
- Thưa bà, nếu tôi hút thuốc ở đây thì có làm phin bà không?
- Vâng, rất phiền.
- Vậy xin mi bà sang toa bên cnh, tại vì tôi sẽ châm thuốc ngay bây giờ.
Một ông sợ trễ tàu, đề nghị vi hàng m:
- Này bác, cho tôi đi tắt qua vườn nhà bác cho kp chuyến tàu 7 giờ 15 nhé!
- Được thôi, nếu anh may mắn gặp được con trâu dnhà tôi, có khi anh kịp cả
chuyến tàu 7 giờ kém 15 ấy chứ!