
Cảnh đẹp Dung Quất -Sa Cần
(Quảng Ngãi)
Tên gọi Dung Quất bắt nguồn từ Vũng Quýt. Nhiều cụ già ở Bình Đông, Bình
Thuận (Bình Sơn) còn thuộc lòng câu ca: “Vũng Quýt ghé tựa vào chơi/Hiu hiu gió
thổi lòng khơi thế nào?”. Thuở xưa, thuyền biển chạy bằng buồm. Gió lặng, thuyền
ghé vào Vũng Quýt yên lòng như một cuộc dạo chơi.
Sa Cần là cửa biển lớn áp sát Vũng Quýt. Sách “Đại Nam nhất thống chí” triều Nguyễn
chép “Tấn Thái Cần ở cách huyện Bình Sơn 10 dặm về hướng đông bắc, cửa biển rộng
45 trượng, thủy triều lên sâu 1 trượng, thủy triều xuống sâu 8 thước. Có 2 ghềnh đá, một
là ghềnh Ông, một là ghềnh Thạch Bàn, cửa lạch rộng, nước sâu, tàu thuyền có thể đi lại;
về phía nam ghềnh, cửa lạch hẹp, nước cạn, tàu thuyền không thể qua lại. Phía nam có
vịnh gọi là Vụng Quýt”. Sa Cần có tên gọi khác là Thái Cần, Thể Cần (nghĩa Hán Việt là
hái rau câu) bắt nguồn từ truyền thuyết dân gian kể rằng khi đại quân của Vua Lê Thánh
Tông đến đây vào mùa xuân năm 1471 quân sĩ thấy có nhiều rau câu đã hái để làm lương
thực dự trữ nên có tên như vậy.
Sa Cần là cửa biển đẹp, cảnh sắc nên thơ, nhất là vào lúc hoàng hôn mập mờ khói sóng.
Nằm án ngự ngay cửa biển bên này là Hòn Ông, bên kia là Hòn Bà. Trên ngọn Hòn Bà có
ngôi miếu cổ thờ Võ Hậu không biết xây dựng từ thời nào. Hòn Bà không lớn, diện tích