Cầu vồng của tôi chính là em đấy -1: Đồng hương
Thành ph Berlin, mt người anh đồng hương chưa h gp mt, và
nhng cmc bi ri trong lòng mt con bé tui teen...
Cái tay cái tay cái tay…Bt ly cái tay.
Túm ly cái chân v được cái đầu
Cái đầu rt to…”
Chuông đin thoi ca Qunh Anh vang lên, phá tan gic ng ban chiu
tĩnh lặng của 3 đa. mt nhìn tên người gi, ha ly tay bt cái
loa đin thoại đang kêu inh ỏi, định ch cho hết chuông, ngy trang mt
cuc gi nh. Nhưng con bn cùng phòng khó tínhu nhàu: “Mày nghe
đi, đau đầu quá, tay vi ch chân”. Nó th dài bm nút:
- Alô - ging rt ngái ng (em đang ngủ đấy!)
- ! Em chưa dy à?
- Vâng . (- thế anh để em ng tiếp đi)
- Anh gọi để thc em dậy đây. Ba rưỡi ri. Dy hc mt tí rồi đi
tp th dc.
- Nhưng anh ơi, em chưa mua vt cu lông. ( hng, hết đi
đánh nhá)
- Uhm… Li thoái thác rồi đây. Chưa mua được vt thì chy b
vy. Hì. Buổi đầu chy b cho quen.
- Hơơơ… Vng.
- Vâng kiểu đi phó thế! Dy đi! Đừng ng na nhá!
- Vânggg. Em dy ri mà.
- Uh. Thui, anh cũng học tí đây, bye em. Tập chăm nhé.
- (Th dài) Vâng. Em chào anh.
Tt máy, lại đến cái khon đầu bt tai. Tht! Thề! Trăm phần
trăm! Trước gi chưa bao gi Qunh Anh chu… tp th dc mt cách
t nguyn (Vi bt k mt lý do o và ai bt, tt nhiên tr nhng tiết
th dc trường ri, hic). Mi người nhìn vào i chiu cao cc
khiêm tn 1m56 ca nó, li đ lỗi Đy, không tp th dc kh thế
đấy. Cao làm sao được. Thi bui con gái toàn chân dài. Mày xem...!”.
Bun cười nhất khi đi cùng my bn cùng lp người bản địa hay
người châu Âu, ch mi ti vai, trông như tí hon. Nhưng con
pht l tt c. K! Cao hay không do gen di truyn . vn din
qun soóc, vẫn đi giày bệt(không thèm đi cao gót n! Chúa ghét!).
Chng sao. biết qua 18 tui, cái chiu cao ca nó s rt khó ci
thin.
Vy mà, chng hiu sao anh li bắt được nó đi tập. Thc ra nói bt thì
không đúng, ti li khuyên ca anh nghe thu tình đạt quá. Nhưng
trước đây, nhiều người cũng khuyên thế rồi, nó có nghe đâu. À, chắc ti
trước đây khi sống cùng b m, nó n nũng nu. Gi sng t lp ri
khác. Nhưng k c khi sng t lp ri, bn bè r đi cùng mà Qunh Anh
vn Thà nm nhà xem ti vi còn hơn” cơ mà. …Chc ti anh... là
người Vit Nam – đồng hương vi nó. Nhưng mà… nó... đâu đã gp mt
anh, hic.
Uh! Nó đâu đã gp mặt anh. Đấu tranh tâm i, ln nào cũng dừng
ch này. Va chy th dc, con bé không ngng t hi: “Mình sao thế
nh? Sao mình li nghe li mt người mình chưa tng gp mt? Sao
mình li t hành h bn thân thế này không biết!. Đau chân! Mt!
Đúng là cực hình. Nhưng… Nó không mun tht ha. Mà tht ha thì có
sao đâu nhỉ? Anh đâu biết nó. Nhưng…chng hiu sao, Qunh Anh li
không mun t di mình, di anh. Chc là vì...anh là đồng hương vi nó.
***
Berlin là nơi cách đây một năm Quỳnh Anh đã ao ước được đặt chân
ti bng bt c giá nào. Lao đu vào hc, học đêm hc ngày, trong mơ
cũng nhìn thy cng Brandenburg vi c xe t cùng n thn chiến
thng Victoria dường như đang vẫy gi nó. Thành ph này c nét c
điển pha ln vi hin đại trong li sng, trong kiến trúc. Qunh Anh
chn Berlin bi yêu dòng sông Spree êm đềm chy qua thành ph,
mong mun mt lần được đứng pose hình trước nhà th Berliner Dom
hay đm mình vi âm nhc trong nhà hát Philharmonic Berlin. Thế
nhưng khi tới đây rồi mi cm thy trng vng khi phi xa đa em
trai nghch ngm, xa mái nhà thân yêu, sng cuc sng sinh viên mà mi
người ai cũng bảo kh nhưng vui. Sinh viên năm nhất ri nhưng con
còn tr con lm. Chc nó chưa th làm quen vi cuc sng thiếu người