
Chương trình Giảng dạy Kinh tế Fulbright
Niên khóa 2011-2013
Các phương pháp định lượng
Bài đọc
Kinh tế lƣợng cơ sở - 3rd ed.
Ch 7: Phân tích hồi quy bội: Vấn đề về ước lượng
Damodar N. Gujarati 1 Biên dịch: Thạch Quân
Hiệu đính: Cao Hào Thi
C
CH
HƯ
ƯƠ
ƠN
NG
G
7
7
P
PH
HÂ
ÂN
N
T
TÍ
ÍC
CH
H
H
HỒ
ỒI
I
Q
QU
UY
Y
B
BỘ
ỘI
I:
:
V
VẤ
ẤN
N
Đ
ĐỀ
Ề
V
VỀ
Ề
Ư
ƯỚ
ỚC
C
L
LƯ
ƯỢ
ỢN
NG
G
Mô hình hai biến mà chúng ta đã nghiên cứu chi tiết trong những chương trước trên thực tế thường
là không thỏa đáng. Chẳng hạn như, trong ví dụ của chúng ta về thu nhập-chi tiêu, chúng ta giả
định ngầm rằng chỉ có thu nhập X ảnh hưởng đến chi tiêu Y. Nhưng lý thuyết kinh tế ít khi được
đơn giản như vậy, bởi vì ngoài chi tiêu ra, một số những biến khác cũng có thể có ảnh hưởng đến
chi tiêu tiêu dùng. Đơn cử một ví dụ dễ thấy là sự giàu có của người tiêu thụ. Một ví dụ khác, nhu
cầu về một mặt hàng thường không chỉ phụ thuộc vào giá của nó mà thôi, mà còn phụ thuộc vào
giá cả của những hàng hóa cạnh tranh hay bổ trợ khác, phụ thuộc vào thu nhập của người tiêu
dùng, địa vị xã hội, v.v. Vì vậy, chúng ta cần phải mở rộng mô hình hồi quy hai biến đơn giản của
chúng ta để xem xét đến những mô hình gồm có nhiều hơn hai biến. Việc đưa thêm nhiều biến vào
dẫn tới việc thảo luận các mô hình hồi quy bội, tức những mô hình trong đó biến phụ thuộc, hay
biến hồi quy phụ thuộc độc lập, Y phụ thuộc vào hai hay nhiều biến giải thích, hay biến hồi quy
độc lập trở lên.
Mô hình hồi quy bội đơn giản nhất có thể có là hồi quy ba biến, với một biến độc lập và hai
biến giải thích. Trong chương này và chương tiếp theo chúng ta sẽ nghiên cứu mô hình này, và
trong Chương 9 chúng ta sẽ khái quát hóa để áp dụng nó vào những trường hợp nhiều hơn ba biến.
Xuyên suốt tập sách, chúng ta quan tâm đến mô hình hồi quy tuyến tính bội, có nghĩa là, những mô
hình tuyến tính theo thông số; chúng có thể là hoặc có thể không phải là tuyến tính theo các biến
số.
7.1 MÔ HÌNH BA BIẾN: KÝ HIỆU VÀ CÁC GIẢ ĐỊNH
Khái quát hóa hàm hồi quy tổng thể (PFR) hai biến (2.4.2), chúng ta có thể viết PRF ba biến như
sau:
Yi =
1 +
2X2i +
3X3i + ui (7.1.1)
trong đó Y là biến phụ thuộc, X2 và X3 là các biến giải thích (hay biến hồi quy độc lập), u là số
hạng nhiễu ngẫu nhiên, và i là quan sát thứ i; trong trường hợp dữ liệu là chuỗi thời gian, chỉ số
dưới t sẽ biểu thị quan sát thứ t.1
Trong Phương trình (7.1.1)
1 là số hạng tung độ gốc. Như thường lệ, nó cho biết ảnh
hưởng trung bình của tất cả các biến bị loại ra khỏi mô hình đối với Y, mặc dù giải thích nó một
cách máy móc là giá trị trung bình của Y khi X2 và X3 được lấy bằng zero. Hệ số
2 và
3 được gọi
là hệ số hồi quy riêng phần, và ý nghĩa của nó sẽ được giải thích ở tiếp dươí.
Chúng ta tiếp tục hoạt động trong khuôn khổ mô hình hồi quy tuyến tính cổ điển (CRLM)
được giới thiệu trong Chương 3. Đặc biệt, chúng ta giả định như sau:
Giá trị trung bình của ui là 0 hay
1 Để cho cân xứng về mặt ký hiệu, Pt. (7.1.1) cũng có thể được viết thành
Yi =
1X1i +
2X2i +
3X3i + ui
với điều kiện là X1i = 1 đối với mọi i.