Có một góc Yangón
Nhiều người nhớ về Yangon với vẻ lộng lẫy, xa hoa và tráng
l của Shwedagon, ngôi chùa Phật giáo quan trọng và linh
thiêng bậc nhất Myanmar. Nhưng ở một góc lặng trong ký
ức, tôi luôn nhớ về một Yangon khác.
Một tòa nhà kiểu thuộc địa trong thành ph- Ảnh M.I.T.
Yangon từng là thủ đô của Myanmar từ năm 1885 khi bị
người Anh xâm chiếm cho đến tháng 3-2006, chính quyền
quân sự quyết định di dời thủ đô về Naypyidaw (Mandalay).
Đây là thành phố có nhiều tòa nhà được lưu giữ từ thời thuc
địa nhất khu vực Đông Á, chính điều đó gây cho tôi cảm giác
như đang bước lùi về quá khchừng hai ba thập kỷ.
1. Cảm giác của sự cũ kỹ, cổ xưa, với một phần của nghèo
nàn, lạc hậu đan xen khi chiếc taxi “chuồng gà” lọc xọc luồn
lách trên từng con ph và dừng lại trên phố Botahtaung
Pagoda.
Căn phòng chúng tôi ở nằm trên lầu 2 của một khách sạn
thuộc một tòa nhà tập thể mà người ở tầng 5 thả một cái xô
có dây kéo xuống tầng 1 để mua đồ của những người bán
hàng rong. Một vài nhà ở tầng 1 làm ca hàng kinh doanh
buôn bán, từ tầng 2 trở lên trên là ban công dây leo, rào sắt
chuồng cọp giống hệt các khu tập thể lâu đời đã được gia cố
thêm qua năm tháng ở thủ đô Hà Nội.
Một cảm giác thân thuộc và phn khích khá kỳ lạ, giống như
người đang đi xa bỗng nhiên gặp một đồng hương, Yagon trở
nên gần gũi như thể đang trở về nhà.
Trong một hành trình Myanmar vi vã, có lẽ ít người có thời
gian để thả bộ dọc các con phố sầm uất và ồn ào náo nhiệt ở
khu phố cổ của Yangon, nơi mà cuộc sống địa phương đậm
nét hơn bao giờ hết trên từng góc phố, vỉa hè.
Những gánh xe hàng nghi ngút khói bốc lên từ nồi nước
dùng, xe trisaw (xe đạp chở khách có hai ghế ngồi lệch một
bên) với những người đàn ông gầy gòđen sạm trong chiếc
váy longyi truyn thống, đi loanh quanh từ góc phố này đến
góc phố kia chỉ hết có 500 chạt (tương đương 10.000 đồng).
Góc phố Bogalayzay cũ k - Ảnh: M.I.T.
Cánh chim của sự bình yên - nh: M.I.T.
2. Bất chấp thời tiết khá nóng bức của thủ đô Yangon, chúng
tôi đi bộ dọc theo các con phố, đi theo tiếng ôtô khách ồn ào
sầm sập lao đi tn đường, dừng trả đón khách không theo
một quy tắc nào, chỉ có tiếng đập cửa xe ầm ầm và tiếng
người lơ xe oang oang át cả tiếng máy nổ.
Nhưng lạ lùng thay, chim bồ câu bay đầy đường, đậu đầy
trên dây điện, sà xuống đường ăn thóc, gạo và tíu tít bayn
khi chúng thích chứ không phải vì sợ người. Những cánh
chim bồ câu mang lại cho tôi cảm giác của sự thân thiện và
thanh bình dọc theo đường Maha Bandoola dẫn về phía chùa
Sule danh tiếng, nơi mà du khách có thể đi dọc khắp các gian
hàng để tìm mua cho mình các món đồ cổ xưa khá đặc biệt
như máy ảnh phim loại cổ lỗ sĩ.
Chúng tôi bắt một cuốc taxi với giá 30.000 đồng (tiền VN) để
đi chơi chợ Bogyoke AungSan, trung tâm đổi tiền và buôn
bán đá quý sầm uất nhất Yangon. Sau khi khảo giá hơn một
chục cửa hàng vàng bạc, đá quý và cả các tay đổi tiền tự do
cứ đi loanh quanh chợ, gặp khách là chào mời, lôi kéo
Lận lưng mỗi người một cọc tiền Kyat dày cộm, tương
đương 2 triệu đồng, ai cũng khá yên tâm đồng USD có thể
tiêu d dàng ở Myanmar với điều kiện tiền mới, không nhàu