Con gái đỏng đảnh
i là một đa con gái đỏng đảnh và hay cư xử theo cảm tính của mình.
Chuyn gì tôi cũng cho là mình đúng, một phần vì tính sĩ diện khó có thể
thay đổi. Nhưng anh không bao giờ chê trách điều đó, anh luôn chiều
theo mọi sở thích của tôi, lắng nghe từ câu chuyn nhnhặt nhất cũng
như yêu tôi nhất. Tôi yêu anh nhiều nhưng cũng hay giận dỗi, không
phải vì tôi cố tình làm mình làm mẩy mà có lẽ vì tôi hơi nhạy cảm và
không biết cách kìm chế bản thân. Những lúc ấy anh toàn phải xuống
nước xin lỗi. Chỉ cần anh ôm tôi vào lòng là mọi chuyện lại đâu vào đấy,
tôi lại thấy yên ổn và yêu anh nhiều hơn.
i không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình nếu thiếu anh, có
l vì tôi da vào anh nhiều quá. Chuyện gì tôi cũng hỏi và cần sự giúp
đỡ của anh, ngay cả việc chọn lớp học thêm đâu, rồi đưa đón và cả
mua quần áo nữa, nếu không có anh tư vấn thì tôi chẳng làm nổi việc gì.
Mọi niềm vui hay nỗi buồn của tôi đều có anh ở bên san sẻ. Có lẽ đó là
thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời tôi.
Anh chịu đựng hết những thói quen đỏng đảnh mà không một lời than
phiền, chính vì thế tôi rất hay gây sự, chúng tôi cãi nhau nhiu hơn
nhưng làm lành cũng rất nhanh. Tôi trẻ con đến mức không có chuyn gì
thì cũng gây ra chuyện cãi nhau, cứ nhìn anh khổ sở giải thích là tôi
thích lắm.
Mi lần giận anh, biện pháp tối ưu của tôi là bỏ đi. Tôi hay nói những
câu đại loại như “Anh đã không muốn nhìn thấy em nữa, em còn ở đi
cùng anh làm gì” mặc dù không bao giờ anh nghĩ như thế. Và lần nào
anh cũng phải đuổi theo tôi để lôi tôi quay lại. Anh nói nếu lần sau tôi
còn như thế anh sẽ mặc kệ, tôi hứa lên hứa xuống nhưng với bản tính
của mình thì điều đó vẫn chỉ là li ha mà thôi.
Hôm ấy, hai đứa lại cãi nhau. Hình như là tại anh vô tình nói câu gì đó
“động chạm”. Tôi biết anh chắc không có ý gì nhưng vẫn giận sôi người,
bởi vì lúc nào cũng cho là mình đúng nên tôi cứ nghĩ anh đang cố tình
hạ thấp mình. Lý do cãi nhau bé đến nỗi tôi không nhớ nổi, nhưng sự
việc sau đó diễn ra thì có l đến chết tôi cũng không thể nào quên…
Điều đó thật kinh khủng.