
Đi bụi trên đất Thái

Xe Son Theo trên đường biên giới Tam Giác VàngĐi bụi trên
đất Thái Khởi hành lúc 22h30 từ tỉnh Khon Kaen, sau một
đêm ngủ vật vờ trên xe khách cuối cùng tôi cũng đặt chân tới
Chiang Mai, thành phố lớn thứ hai Thái Lan, khi trời vừa
rạng sáng.
Mọi người lục đục xuống xe rồi trong chốc lát đã tản mạn
theo những chiếc xe tuk tuk đang chờ sẵn. Tôi quyết định đến
phố Tây ba lô trên đường Charoen Prathet.
Đó là con đường toạ lạc về hướng đông nam thành phố và
nếu nhìn vào bản đồ, nó gần như chạy dọc bờ sông Ping uốn
khúc. Chưa hết, con phố này còn nối với đại lộ Chiang Klan,
bằng nhiều đoạn đường xương cá, nơi hằng đêm tổ chức
phiên chợ Bazar Night nổi tiếng đông đúc, sôi động. Ở đây
có những công ty, trạm du lịch chuyên tổ chức tour dã ngoại
với giá rẻ dành cho khách mê leo núi, chèo xuồng vượt thác
khám phá vẻ đẹp thiên nhiên hoặc mạo hiểm đến tận Tam
Giác Vàng, xâm nhập sào huyệt Khun Sa, trùm sản xuất ma

tuý xưa kia, hoặc lang thang lên miền thượng du Mea Hong
Son tìm hiểu bản sắc thổ dân Padong cổ dài.
Xứ sở của chùa chiền
Ở Chiang Mai có tới 300 ngôi chùa cổ, kiến trúc đặc sắc,
song với quỹ thời gian quá eo hẹp tôi chỉ được dịp viếng
chùa Phrathat Doi Suthep nằm bên sườn núi Suthep trên độ
cao 1.315m so với mặt biển. Người Thái Lan nói: “Đây là
thánh địa linh thiêng nhất, cầu gì được đấy”, có lẽ vì thế mà
Wat Phrathat Doi Suthep luôn luôn tấp nập tín đồ mộ đạo,
khách nước ngoài đến từ khắp mọi nơi.
IMAGE
NOT FOUND!
Chùa Một Cột theo nguyên mẫu chùa ở Việt Nam mới được
hoàn thành
Từ Chiang Mai chúng tôi quyết định đi Mae Sai nhưng muốn
vậy phải đến tỉnh Chiang Rai. Đường đến Chiang Rai chỉ hơn

