Đi tìm bình yên – phn 2
Va lên xe chy ra tới đầu đường, Tâm nhìn thấy con yêu anh đứng đó đim,
hơi khưng li mt chút nhưng ri Tâm cũng chy tới và đng li ch cũng hắn,
thấy Tâm đến, hn n mt n cười gian xo:
-hôm nay sao em đến tr vy làm anh ch nãy giờ, mà thôi đi ci vi anh lát nha.
-hôm nay tôi phải đi học, sp thi ly bng ri, ngh hoài hok được đâu.
-ngh mt bui thì có sao, đi với anh lát đi.
Thy m vn ngn ng hắn đổi ging nói tiếp:
-nè anh đang buồn đó em mà làm anh giận na thì anh …
-thôi được ri tôi đi với anh.
Vậy là Tâm đưa xe đạp cho hn gi vào một điểm vui chơi gần đó rồi lên xe cho
hn ch đi. Lòng vòng quanh my con ph, ghé vào mt nhà thuc mua bao cao su
xong , hn ch m đến quen thuc mà mi tháng hn và m đến ít nht vài ba
ln. Vừa lên đến phòng hắn đã ôm ly m hôn lấy hôn để, k t khi b hn pnát
cu đời con gái, Tâm rt hn hn, nhưng vn phi chiu theo hn để cho hn nh
h th xác, thc s Tâm rt s hn nói ra mi chuyn, m mà biết s như thế nào
đây, nhất là trong lúc gia đình đang xào xáo thế nào. Hn cũng biết được đim yếu
đó của Tâm nên bt c lúc nào thích thì chạy đến tìm m, bắt Tâm đáp ng nhu
cu thú tính ca hn, m thường xuyên phi cúp cua các tiết học để đi với hn
như hôm nay, và mỗi đêm lại phi thc khuya hơn để hc bù li. Nhiu ln suy
nghĩ mà Tâm vn chưa tìm ra được cách nào thoát khi hn,m rt khinh tm
mt khi hnn mình, chm vào cơ th mình, nhng lúc như thế Tâm ch nm bt
động cho hn mun làm gì t m. Sau mi ln quan hm thường đi tắm rt lâu
và s dng nhiu xà phòng, Tâm mun ra sch cái cm giác khinh tm đó nhưng
tm mãi mà vn thy hok sch. Tâm mt cô gái ngoan ngoãn, l phép va mi ln
đã phi kim chếc mơ ước ca bn thân, gi đây còn gánh chu hai nỗi đau q
ln, nó đã làm thay đổi đần tính cách cũng như li sng ca Tâm sau này…
Đang ngi hc bài trong phòng ,bng nghe có tiếng *** sa và tiếng khóc rt ln
dưới sân vang lên, Tâm chy vi xung lu xem sau t thy mi người trong nhà
cùng đổ ra sân, bà Thu đang ôm thằng Thng vào lòng xoa xoa cái chân đang rỉ
máu ca nó. Tâm người rt thích tr con, mi khi Tâm bun phin đó thì Tâm
thường hay ra sân chơi vi mấy đứa tr con trong xóm, tr con tht ngây thơ và d
thương, ch hok người ln lúc nào cũng so đo tính tn, những ngây ngô của đám
trm cho Tâm phi phì cười, quên đi bao nhiêu ưu tư đang đè nặng trong ng.
Nhưng đối vi i thng xâm lượt này thì Tâm chng thy nó có chút gì gi là d
thương, lúc nào cũng nhõng nho, phá phách, có ln lén vào phòng Tâm ly bc
tượng mà m tng Tâm vào dp sinh nht ra chơi ri làm v, Tâm gin lm đánh
một cái vào đính thôi mà nó chạy sang méch nôi, thế là Tâm phi ngi nghe ni
ging cho mt bài vm chm phi thương yêu,nhường nhịn em...đã ghét nó
nay Tâm ling ghét hơn. Thng Thng rt hay chc phá con mina, n con ***
cũng rất ghét nó, thường gm gh mi khi thng Thắng đến gm nó. Tâm l m
đoán ra được là chắc nó đã chc phá gì con mina nên b cn mti, nó t khóc
thm thiết như sp chết vy mc dù vết cn ch xướt qua da thôi, lúc này c ba
ni cũng xúm lại d dành nó,đáng đời mày cho chưa cái tt dám chc con cho yêu
quý ca Tâm. Nhìn quanh thì Tâm hong ht thét lên tri ơi khi thy con mina mn
im sau cánh ca, người nó bê bếch máu, Tâm vi chy đến, bên cnh nâng đầu nó
lên, xem xét cơ th nó, con *** b đụng vào ch đau, rên lên my tiếng tht ti
nghip, Tâm òa khóc lên còn ln hơn thng Thng, run run quay li ct tiếng
hi:
-con… con mina ca con nó b sao vy?
Ngc Như ct ging chanh chua:
-thì nó cn thng Thng nên b nội đánh chứ sao, *** đâu ngu quá, ch nó nó
còn còn cn, th đó đánh chết cũng hok tiếc.
Va nói xong Như vi nhìn v hướng khác tránh ánh mt ca Tâm đang nhìn Như
đầy căm hận. Con *** lin lên my tiếng, Tâm nhìn thấy đôi mắt ca nó cng
đang long lanh lên như mun khóc, Tâm m nó lên tay, chy vụt ra ngoài, đón mộ
chiếc xe ôm, bo ch m đến nhà bác Hoàng. Bác hoàng là bác sĩ thú y có tiếng,
cũng chính ông đã tng cho Tâm con mina. Đến phòng khám ca bác Hoàng thì
thật không may, hôm đó là chủ nht bác hoàng hok làm vic mà cùng c nhà đi
chơi. Con mina lúc đó lúc đó đã rt yếu, nó th mt cách khó nhc, Tâm ngi
xung dưới cách ca phòng km nhìn nó, lòng đau như dao ct, Tâm không biết
phải làm sao để giúp nó, và ri t t nó nhm mt li, không còn th na. Tâm c
lay thế nào vn mn bất động, con mina đã chết. Tâm li òa khóc lên, mi người
xung quanh nhìn Tâm vi ánh mt thương hi. Tâm m giận nhât c này là thng
Thng và ông ni, ming Tâm nghiến cht li, thôi không khóc nhưng nước mt c
chy ra. Ngi thêm mt lúc, Tâm lng l đứng lên ôm xác con mina sang nhà
ngoi, trong smò ca người đi đường. Nhà ngoi Tâm có mt khu vườn trng
cây ăn qu khá rng, trước đây khi m còn nh chưa phải vùi đầu vào m sách v
Tâm thường xuyên dt con mina v đây cho nó tha hồ chy nhy tung tăng trong
vườn. m nay, Tâm cũng chở v đây cùng với nó nhưng nó hok còn chy nhy
được như mi khi na, mà ch nm im trên đôi tay Tâm. Ông bà ngoại thy đi vào
nhà, trên người đầy máu vi vàng bước ti hi han:
-consao hok mà sao người đầu máu vy?
-mà con *** sao thế này?
Tâm lúc này dù đã c gng kim chế hok khóc na, nhưng khi nghe hỏi đến con
mina, Tâm li hok dằn được lòng, nói ngt quãng trong tiếng khóc và tiếng nc
nghn ngào:
-ccon…mi..na.nó ..hic ..hic …nó …chết…ri.
-sao li thế?
Tâm hok tr li mà ngước lên hi ông bà ngoi:
-conmun…hic..hic…mun chôn nó…trong …vườn nhà mình… được không