YOMEDIA
ADSENSE
Đi tìm bình yên – phần 2
60
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Vừa lên xe chạy ra tới đầu đường, Tâm nhìn thấy con yêu anh đứng đó đợi Tâm, hơi khưng lại một chút nhưng rồi Tâm cũng chạy tới và đừng lại ở chỗ cũng hắn, thấy Tâm đến, hắn nở một nụ cười gian xảo: -hôm nay sao em đến trễ vậy làm anh chờ nãy giờ, mà thôi đi chơi với anh lát nha. -hôm nay tôi phải đi học, sắp thi lấy bằng rồi, nghỉ hoài hok được đâu.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Đi tìm bình yên – phần 2
- Đi tìm bình yên – phần 2
- Vừa lên xe chạy ra tới đầu đường, Tâm nhìn thấy con yêu anh đứng đó đợi Tâm, hơi khưng lại một chút nhưng rồi Tâm cũng chạy tới và đừng lại ở chỗ cũng hắn, thấy Tâm đến, hắn nở một nụ cười gian xảo: -hôm nay sao em đến trễ vậy làm anh chờ nãy giờ, mà thôi đi chơi với anh lát nha. -hôm nay tôi phải đi học, sắp thi lấy bằng rồi, nghỉ hoài hok được đâu. -nghỉ một buổi thì có sao, đi với anh lát đi. Thấy Tâm vẫn ngần ngừ hắn đổi giọng nói tiếp: -nè anh đang buồn đó em mà làm anh giận nữa thì anh … -thôi được rồi tôi đi với anh. Vậy là Tâm đưa xe đạp cho hắn gởi vào một điểm vui chơi gần đó rồi lên xe cho hắn chở đi. Lòng vòng quanh mấy con phố, ghé vào một nhà thuốc mua bao cao su xong , hắn chở Tâm đến quen thuộc mà mỗi tháng hắn và Tâm đến ít nhất vài ba lần. Vừa lên đến phòng hắn đã ôm lấy Tâm hôn lấy hôn để, kể từ khi bị hắn phá nát cuộ đời con gái, Tâm rất hận hắn, nhưng vẫn phải chiều theo hắn để cho hắn hành hạ thể xác, thực sự Tâm rất sợ hắn nói ra mọi chuyện, mẹ mà biết sẽ như thế nào đây, nhất là trong lúc gia đình đang xào xáo thế nào. Hắn cũng biết được điểm yếu đó của Tâm nên bất cứ lúc nào thích thì chạy đến tìm Tâm, bắt Tâm đáp ứng nhu cầu thú tính của hắn, Tâm thường xuyên phải cúp cua các tiết học để đi với hắn như hôm nay, và mỗi đêm lại phải thức khuya hơn để học bù lại. Nhiều lần suy nghĩ mà Tâm vẫn chưa tìm ra được cách nào thoát khỏi hắn, Tâm rất khinh tởm
- một khi hắn hôn mình, chạm vào cơ thể mình, những lúc như thế Tâm chỉ nằm bất động cho hắn muốn làm gì thì làm. Sau mỗi lần quan hệ Tâm thường đi tắm rất lâu và sử dụng nhiều xà phòng, Tâm muốn rửa sạch cái cảm giác khinh tởm đó nhưng tắm mãi mà vẫn thấy hok sạch. Tâm một cô gái ngoan ngoãn, lễ phép vừa mới lớn đã phải kiềm chế các mơ ước của bản thân, giờ đây còn gánh chịu hai nỗi đau quá lớn, nó đã làm thay đổi đần tính cách cũng như lối sống của Tâm sau này… Đang ngồi học bài trong phòng ,bỗng nghe có tiếng *** sủa và tiếng khóc rất lớn dưới sân vang lên, Tâm chạy vội xuống lầu xem sau thì thấy mọi người trong nhà cùng đổ ra sân, bà Thu đang ôm thằng Thắng vào lòng xoa xoa cái chân đang rỉ máu của nó. Tâm là người rất thích trẻ con, mỗi khi Tâm buồn phiền gì đó thì Tâm thường hay ra sân chơi với mấy đứa trẻ con trong xóm, trẻ con thật ngây thơ và dễ thương, chứ hok người lớn lúc nào cũng so đo tính toán, những ngây ngô của đám trẻ làm cho Tâm phải phì cười, quên đi bao nhiêu ưu tư đang đè nặng trong lòng. Nhưng đối với cái thằng xâm lượt này thì Tâm chẳng thấy nó có chút gì gọi là dễ thương, lúc nào cũng nhõng nhẻo, phá phách, có lần nó lén vào phòng Tâm lấy bức tượng mà mẹ tặng Tâm vào dịp sinh nhật ra chơi rồi làm vỡ, Tâm giận lắm đánh nó một cái vào đính thôi mà nó chạy sang méch nôi, thế là Tâm phải ngồi nghe nội giảng cho một bài về làm chị làm phải thương yêu,nhường nhịn em...đã ghét nó nay Tâm lại càng ghét hơn. Thằng Thắng rất hay chọc phá con mina, nên con *** cũng rất ghét nó, thường gầm ghừ mỗi khi thằng Thắng đến gầm nó. Tâm lờ mờ
- đoán ra được là chắc nó đã chọc phá gì con mina nên bị cắn một cái, nó thì khóc thảm thiết như sắp chết vậy mặc dù vết cắn chỉ xướt qua da thôi, lúc này cả ba và nội cũng xúm lại dỗ dành nó,đáng đời mày cho chưa cái tật dám chọc con cho yêu quý của Tâm. Nhìn quanh thì Tâm hoảng hốt thét lên trời ơi khi thấy con mina mằn im sau cánh cửa, người nó bê bếch máu, Tâm vội chạy đến, bên cạnh nâng đầu nó lên, xem xét cơ thể nó, con *** bị đụng vào chỗ đau, rên lên mấy tiếng thật tội nghiệp, Tâm òa khóc lên còn lớn hơn cà thằng Thắng, run run quay lại cất tiếng hỏi: -con… con mina của con nó bị sao vậy? Ngọc Như cất giọng chanh chua: -thì nó cắn thằng Thắng nên bị nội đánh chứ sao, *** gì đâu mà ngu quá, chủ nó nó còn còn cắn, thứ đó đánh chết cũng hok tiếc. Vừa nói xong Như vội nhìn về hướng khác tránh ánh mắt của Tâm đang nhìn Như đầy căm hận. Con *** lại rên lên mấy tiếng, Tâm nhìn thấy đôi mắt của nó củng đang long lanh lên như muốn khóc, Tâm ẵm nó lên tay, chạy vụt ra ngoài, đón mộ chiếc xe ôm, bảo chở Tâm đến nhà bác Hoàng. Bác hoàng là bác sĩ thú y có tiếng, cũng chính ông đã tặng cho Tâm con mina. Đến phòng khám của bác Hoàng thì thật không may, hôm đó là chủ nhật bác hoàng hok làm việc mà cùng cả nhà đi chơi. Con mina lúc đó lúc đó đã rất yếu, nó thở một cách khó nhọc, Tâm ngồi xuống dưới cách của phòng khám nhìn nó, lòng đau như dao cắt, Tâm không biết
- phải làm sao để giúp nó, và rồi từ từ nó nhắm mắt lại, không còn thở nữa. Tâm cố lay thế nào nó vẫn mằn bất động, con mina đã chết. Tâm lại òa khóc lên, mọi người xung quanh nhìn Tâm với ánh mắt thương hại. Tâm căm giận nhât lúc này là thằng Thắng và ông nội, miệng Tâm nghiến chặt lại, thôi không khóc nhưng nước mắt cứ chảy ra. Ngồi thêm một lúc, Tâm lặng lẽ đứng lên ôm xác con mina sang nhà ngoại, trong sự tò mò của người đi đường. Nhà ngoại Tâm có một khu vườn trồng cây ăn quả khá rộng, trước đây khi Tâm còn nhỏ chưa phải vùi đầu vào mớ sách vở Tâm thường xuyên dắt con mina về đây cho nó tha hồ chạy nhảy tung tăng trong vườn. Hôm nay, Tâm cũng chở về đây cùng với nó nhưng nó hok còn chạy nhảy được như mọi khi nữa, mà chỉ nằm im trên đôi tay Tâm. Ông bà ngoại thấy đi vào nhà, trên người đầy máu vội vàng bước tới hỏi han: -con có sao hok mà sao người đầu máu vậy? -mà con *** sao thế này? Tâm lúc này dù đã cố gắng kiềm chế hok khóc nữa, nhưng khi nghe hỏi đến con mina, Tâm lại hok dằn được lòng, nói ngắt quãng trong tiếng khóc và tiếng nấc nghẹn ngào: -ccon…mi..na.nó ..hic ..hic …nó …chết…rồi. -sao lại thế? Tâm hok trả lời mà ngước lên hỏi ông bà ngoại: -con …muốn…hic..hic…muốn chôn nó…trong …vườn nhà mình… được không
- ngoại? Tuy là hok nuôi nó nhưng mỗi khi Tâm dẫn con mina sang nhà ngoại nó thường chạy đến mừng ông bà Tâm, nên ông bà cũng rất quý nó, giờ đây nhìn thấy nó nằm chết trên tay Tâm, ông bà cũng thấy buồn trong lòng… Cả ba người cùng đi ra vườn, Tâm vẫn ôm con *** trên tay hok rời, Tâm chọn góc cây xoài là chỗ chôn con mina, vì mỗi khi sang nhà ngoại Tâm, cả hai thường ra gốc cây này bẻ xoài và ngồi chơi rất vui. Ông Tâm đào một cái hố , đặt một cái chiếu nhỏ vào, rồi bảo Tâm bỏ con mina vào đó. Tâm con *** thêm một lúc, đưa tay vuốt ve nó và nói mấy câu gì đo trong tiếng khóc , mới chịu bỏ nó vào hố. Sau khi lắp đất lại, vài thắp cho con mina vài nén nhang, bà ngoại kêu Tâm vào nhà tắm rửa thay đồ vì người Tâm dính đầy máu của con ***. Khi Tâm tắm ra xong ông bà kêu Tâm lại và hỏi vì sao con mina lại chết, Tâm kể lại cho ông bà nghe với vẻ mặt lạnh tanh, đôi mắt sưng húp lên vì khóc quá nhiều của tâm ánh lên vẻ hung dữ lẫn đau khổ, Tâm kết thúc sự việc về con *** bằng câu nói: -con sẽ hok để yên chuyện này đâu, đám người xâm lượt đó cứ chờ xem. Nhìn cháu mình như thế ngoại tỏ vẻ hơi ái ngại, và đây cũng là lần đầu tiên bà thấy Tâm hung dữ thế. -có lẽ lúc đó thấy thằng bé bị *** cắn, nội con xót ruột nên lỡ tay đánh chết con mina thôi, dù gì thì nó cũng chết rồi, con đừng nói như thế. Dù gì thì đó cũng là ông của con.
- Ông bà vốn hok biết chuyện ba Tâm đưa ba mẹ con xâm lượt đó về nhà vì mẹ Tâm dấu và dặn Tâm hok được nói với ông bà ngoại, ông bà cứ nghĩ đó là bà con gì đó của ba Tâm thôi. Tâm hok nói gì nữa, lặng lẽ bước ra ngôi mộ mới đắp của con mina, ngồi xuống bên cạch, đưa tay vuốt nấm mộ mà tưởng tượng đang vuốt bộ lông trắng mịn của con mina. --Mày cứ yên nghỉ đi tao sẽ trả thù cho mày. Ngồi lại đó thêm một lát, Tâm chào ông bà rồi trở về nhà mặc dù ông bà có ý muốn giữ Tâm ở lại. Vừa bước vào nhà thì mẹ Tâm chạy đến nắm tay Tâm hỏi Tâm đã đi đâu và con mina sao rồi, quay người nhìn sang hướng ba kẻ xâm lượt cùng với ông và ba, Tâm nói trong dửng dưng: -nó chết rồi. Vừa dứt lời Tâm bước đi thẳng lên phòng mình, mẹ Tâm bước theo sau, biết mẹ muốn gì nên hok đợi mẹ hỏi, Tâm kể vắng tắt chuyện mình đưa con mina sang nhà ngoại, rồi bước vào phòng đóng cửa lại. Tâm ở mãi trong phòng, bỏ bữa ăn tối và cả tiết học anh văn chiều nay. Tâm ngồi thu mình trong một góc nhỏ gần kề bữa sổ, đôi mắt mở to nhưng hok hồn, Tâm đang suy nghĩ lại về tất cả những chuyện đã xảy ra kể từ khi những kẻ xâm lượt đó dọn đến đây ở. Đình Thắng và mẹ ở cùng một phòng, Ngọc Như ở một phòng mà cả hai phòng đó sát bên cạnh phòng Tâm, thế nên mỗi khi ba lên lầu ngủ chung với bà thu, Tâm
- thường xuyện nghe tiếng cười đùa của họ vang qua, Như biết Tâm rất khó chịu nên thường cố ý cười nói to hơn để kêu kích Tâm, nó còn thường xuyên nhõng nhẻo với ba trước mặt Tâm, chiếm hết thời gian của ba cho mấy mẹ con nó, còn nội thì khỏi nói, trong mắt ông giờ đây chỉ có mỗi thắng Thắng, đôi khi vì chiều nó ông bảo Tâm phải làm mấy việc thật ngớ ngẩn. Còn mẹ Tâm thì vẫn tỏ ra bình thường và hòa đồng trong ứng xử với mọi người nhưng nhiều đêm Tâm bắt gặp mẹ ngồi thơ thẩn trên sân thượng. Mẹ Tâm có hùn vốn mở một shop thời trang với dì Tâm, thỉnh thoảng mẹ Tâm mới ra cửa hàng nhưng gần đây mẹ Tâm ngày nào cũng ra shop, mẹ nói với mọi người, bây giờ là cuối năm quần áo đang bán chạy nên phải ra trông coi phụ nhưng ai cũng biết đó hok phải là lí do thực sự. kể từ khi mẹ Tâm ít ở nhà hơn thì ba kẻ xâm lượt đó càng tự do hơn trong nhà. Thực ra bà thu hok phải là người xấu, bà cũng đối xử khá tốt với Tâm chỉ có đều hai đứa con bà thì luôn theo làm phiền Tâm, ngày nào cũng kiếm chuyện với Tâm làm cho Tâm bị nội la mắng. Ức lắm nhưng Tâm chỉ để trong lòng thôi, cố gắng lao vào học hành, cũng như mẹ Tâm bắt đầu chán về nhà, bữa nào hok có tiếc học hay được về sớm là Tâm sang nhà Lê chơi hoặc chạy xe vòng quanh thành phố cho đến tối mới về nhà. Lần nào về đến cổng, Tâm cũng đứng nhìn ngôi nhà vài giây, lòng tự hỏi đây có còn là nhà của Tâm nữa hay hok, Tâm thấy cô đơn và lạc lõng chính ngay trong gia đình mình. Chỉ có con *** là bạn trung thành nhất của Tâm, mỗi khi Tâm đi đâu về tới là nó chạy ra mừng, cùng Tâm chơi đùa và lắng nghe nỗi lòng của Tâm
- mỗi khi bị Như phá phách. Tâm đã nuôi con mina nhiều năm rồi, kể từ khi nó mới mở mắt cho đến khi trở thành một con *** mạnh khỏe và xinh đẹp, đối với Tâm nó hok còn là một con *** nữa mà là một người bạn của Tâm nhưng giờ đây người bạn đó đã mất đi chỉ vì trò chọc phá của một thằng nhãi. Tâm nhất định sẽ bắt nó trả giá cho những gì nó làm... Mãi suy nghĩ mà Tâm hok hay là trời đã tối từ lâu rồi, bóng tối đang bao quanh lấy Tâm chỉ có một chút ánh sáng le lói từ ánh đèn đường chiếu xuyên qua cửa sổ soi vào phòng, rồi Tâm ngủ thiếp đi trong nước mắt và sự tiếc thương chú *** yêu quý. Sáng hôm sau, Tâm thức dậy trễ, mẹ Tâm vì thấy con mệt quá nên bà để yên cho Tâm ngủ. Khi thức dậy, Tâm thấy hơi buồn vì con mina mất rồi hok còn chạy đến liếm tay gọi Tâm dạy như mọi khi, nghĩ đến đấy Tâm lại khóc, rồi Tâm tụ nhủ với lòng “ Mày phải cứng gắng lên, hok được khóc, mày còn phải trả thù cho mina nữa, Tâm ơi!” Nghĩ là làm Tâm đứng lên đi vào nhà tắm là vệ sinh, rồi chọn một bộ đồ thật đẹp mặc vào và tất nhiên là Tâm hok quên trang điểm thêm chút son phấn. Bình thường, với một nước da trắng, khuôn mặt hồn nhiên và ánh mắt long lanh nhìn Tâm đã rất đẹp, giờ đây khi Tâm trang điểm lên thì trông càng đẹp. Tâm bước xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng trong sự ngạc nhiên của mọi người vì trước giờ ít khi nào thấy Tâm son phấn như thế, nhất là nét mặt lạnh lùng của Tâm càng tô điểm thêm cho vẻ đẹp rạng ngời đó. Đợi Tâm ăn sáng xong, nội bảo Tâm đến ngồi
- xuống bên cạch rồi nói: -hôm qua thấy con mina cắn thằng Thắng ông giận quá nên lỡ tay đánh chết con mina, ông biết ông làm con buồn lắm, cho ông xin lỗi, hay là lát nữa ông biểu ba con chở con ra nhật tảo chơi, ở đó nhiều *** lắm, con thích con nào thì cứ mua về. Nghe nội nói, Tâm càng giận, bộ nội tưởng Tâm là thằng Thắng hay sao mà mất này thế cái khác vào là được, Tâm hok cần, nghĩ thế nhưng Tâm vẫn mỉn cười và lễ phép nói: -Dạ hok cần đâu nội, em Như nói rất đúng con mina ngu quá chủ nó, mà nó còn cắn thì có đánh chết cũng hok tiếc, à mà hôm qua em Thắng bị nó cắn có sao hok nội. Cả nhà đều ngạc nhiên trước thái độ của Tâm, hôm qua còn nhìn mọi người với ánh mắt lạnh lùng, căm giận mà sau giờ đây lại ngoan thế còn biết hỏi thăm cái thằng xâm lượt con nữa. Nhất là con Như nó nhìn Tâm một cách dò xét, còn ba Tâm nghe nói thế cũng bớt lo, ông nghĩ chắc là Tâm đã thay đổi, đã chấp nhận dì Thu và hai em, bèn lên tiếng : -thằng Thắng hok sao, chỉ bị trầy sơ ngoài da thôi. -vậy thì tốt, thôi trể rồi, con thưa nội, ba, mẹ và dì Thu con đi học,chị đi nha hai em, chiều nay chị về sẽ mua bánh cho Thắng ăn nha! Lần đầu tiên kể từ khi bước chân vào nhà này sống, ba kẻ xâm lượt mới nghe Tâm nói với mình những lời ngọt ngào như vậy, thằng Thắng nghe tới mua bánh cho nó
- thì đạ ngọt sớt còn Như thì vẫn nhìn Tâm bước ra ngoài với con mắt dò xét. Tâm chạy xe lòng vòng một hồi rồi ghé vào một bưu điện, bắt đầu kế hoạch trả thù của mình…..Tâm nhấc điện thoại gọi cho con yêu râu xanh, hẹn gặp hắn ta tại một quán café, vốn dĩ say mê sắc đẹp của Tâm, giờ đây khi nghe Tâm gọi thì hắn mừng rỡ, ba chân bốn cẳng chạy tới dù trong lòng thắc mắc là tai6 sao đột nhiên Tâm muốn gặp hắn, hay là Tâm đang định giở trò gì đây. Vừa bước vào quán café, hắn ngỡ ngàng trước sắc đẹp thanh thoát của Tâm, đi đến gần Tâm hắn ta thầm tự hào vì đã chiếm được một người đẹp như Tâm, mặc dù đó chỉ là thể xác. - ph
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn