Tr li câu hi " Đim yếu ln nht ca bn là gì?"
Câu hi v đim yếu và nhng câu tr li thú v
Đim yếu ln nht ca bn là gì?” - Mt câu hi d mà khó ca nhà tuyn dng. Đã có
nhiu ng viên đưa ra nhng câu tr li thú v, thm chí nc cười.
Vi câu hi này, thông thường ta có ba cách x lý: Nói di. Tr li hài hước. Thành tht.
Dù bn chn cách nào, không có gì đảm bo câu tr li ca bn s làm hài lòng nhà tuyn
dng.
Nếu bn mun nói di, bn s phi nói thế nào? Có l đã quen thuc, nhưng s la chn
thường xuyên nht là “cu toàn”. “Đim yếu ca tôi là tôi không bao gi cm thy hài
lòng cho đến khi mi công vic hoàn thành mt cách hiu qu và trơn tru”. Tht là mt
ng viên sáng giá, ham công tiếc vic, không th ngng li mt chút để ăn trưa. Vi đim
yếu như vy, ai còn cn đim mnh na? Mt vài nhà tuyn dng có th b n tượng,
nhưng hu hết s sm cho ng viên đó khăn gói ra v.
Mt s chuyên gia v phng vn gi ý s dng s hài hước làm phương tin để làm
chch hướng chú ý ca nhà tuyn dng. Tuy nhiên, h s tht bi nhanh chóng nếu gp
phi mt nhà tuyn dng “mt lnh như tin”. Có mt ng viên nam đã không may mn
gp phi tình cnh tr trêu này. Khi được hi câu hi trên, anh đã tr li như sau:
Đim yếu ln nht ca tôi ư? Chính là sôcôla, đặc bit là sôcôla sa. Mt mNu sôcôla
sa có th khiến tôi bn rn chân tay”.
Kh cau mày, nhà tuyn dng viết nghch ngoc cm t “sôcôla sa” vào h sơ và hi
câu tiếp theo.
“Ch chút”, anh chàng kia c gng cu vãn tình thế, “đim yếu ca tôi không phi là
sôcôla mà là khiêu vũ. Tôi có ti hai cái chân trái”.
Nhà tuyn dng còn không nhếch mép ly mt cái. Ông ta kéo ng qun trái lên, để l ra
chiếc chân gi. “Hãy cm thy biết ơn vì cu có đôi chân bng xương bng tht” - ông ta
nói.
“Tôi không có ý… Tôi ch mun…”.
Vi nhng ai luôn đặt nim tin vào câu ngn ng: “s chân thc là phương sách hiu qu
nht”, h s phi tht vng nếu biết rng s thc s mang li cho h s t do, nhưng là t
do vì không ngh nghip. Nhà tuyn dng chng bao gi chn các ng viên đủ ngc
nghếch để hn nhiên tuyên b v nhng đim yếu ca mình. H không thưởng cho s
thành thc đó bng mt bn hp đồng. Các câu tr li dưới đây s minh ha rõ điu này:
Đim yếu ln nht? m, để tôi xem nào… À, đúng ri, tôi thường mang đồ cơ quan
v nhà. Nhưng chúng ch nho nh thôi, như bút, thước, giy ghi chú, hoc quá lm là máy
photocopy”.
Đim yếu ln nht ca tôi chính là s lười biếng. Bn bè ca tôi thường gi tôi là chúa
lười biếng”.
Có mt ng viên dường như cm thy câu hi này quá khó khăn nên luôn cu mong nhà
tuyn dng s kìm nén không hi nó. Nhưng anh ta chưa đủ may mn. Nhà tuyn dng
vn hi câu hi quen thuc, “hãy nói v đim yếu ln nht ca anh?”. ng viên kia gn
như tuyt vng, mt sm li. Anh biết rng mình s không thđược công vic này.
Vi v thế không còn gì để mt, anh ta đã ci m hết tm lòng.
“Tôi s nói cho ông biết đim yếu ln nht ca tôi”, anh ta nói đầy v bc xúc, “tôi
không chu được nhng câu hi ngu xuNn như câu mà ông va hi tôi. Tôi ghét câu hi
đó. Nó khiến tôi phát khùng. Đim yếu ca tôi là thiếu s kiên nhn đối vi nhng người
phng vn quá thiếu sáng to. H ch biết lôi câu hi ra t trong sách v. Đó, đó là đim
yếu ln nht ca tôi”.
“Xin chúc mng”, nhà tuyn dng nói và chìa tay ra, “công vic này là ca bn nếu bn
mun. Bn có th bt đầu ngay ngày mai”.
“Không, xin cm ơn”, ng viên kia tr li, “Tôi rt mun nhn nó, nhưng tôi có vn đề v
s tn ty. Đó là đim yếu ln th hai ca tôi”.