
Giải độc cho cơ thể bằng gạo màu
Không nhất thiết ngày nào cũng phải chén cơm gạo đỏ, gạo tím. Nhưng chục ngày
trong tháng thay gạo trắng bằng gạo màu chính là biện pháp giải độc định kỳ cho c
ơ
thể.
Nhờ tỷ lệ hài hòa giữa 3 thành phần sinh tố, khoáng
tố và chất xơ mà gạo là món ăn lý tưởng vì vừa cung
cấp năng lượng cấp thời nhưng không gây béo phì,
vừa bổ sung nguồn dự trữ dưỡng chất nhưng không
tăng mỡ trong máu.
Khéo hơn nữa, nhờ chất xơ mà ăn cơm không bị khó
tiêu. Lá gan, trái thận nhờ đó khỏi mệt vì được nghỉ
xả hơi thay vì phải làm công việc biến dưỡng cả ngày
lẫn đêm.
Bệnh lý tăng
Đáng tiếc là từ khi có nhà máy xay gạo, hạt gạo tuy trắng hơn, bóng hơn, đẹp hơn nhưng
lại đánh mất nhiều hoạt chất. Đáng nói hơn nữa là nhiều trường hợp bệnh lý trở thành
nghiêm trọng từ khi chén cơm gạo trắng có mặt quá thường trên bàn ăn.
Do thiếu chất xúc tác biến dưỡng trong vỏ lụa của hạt gạo mà chất đường, chất mỡ trong
khẩu phần đơn điệu có đủ điều kiện để trở thành đòn bẩy cho bệnh tiểu đường, xơ vữa
mạch máu, thoái hóa ác tính… Nhiều nhà nghiên cứu đã không quá lời khi nghi ngờ gạo
chà quá trắng là một trong các yếu tố dẫn đến nhiều căn bệnh "thời đại".
Biết cách dùng gạo còn vỏ lụa chứa anthocyanin để bảo vệ sức khỏe cũng tương tự như
người hiểu chuyện làm ăn.
Chính vì thế mà ngay cả ở châu Âu, nhiều thầy thuốc đã từ lâu kêu gọi người tiêu dùng
trở về với thiên nhiên, trở về với các món ăn chế biến đa dạng từ hột gạo còn nguyên vỏ
lụa.
Lý do rất đơn giản: Bên cạnh tập thể sinh tố C, B1, B2, B3, B5, E và tiền sinh tố A cũng
như các khoáng tố sắt, magnê, phosphor, kẽm, vôi, molybdan… cần thiết cho hoạt động

tối ưu của hệ miễn nhiễm, hoạt chất trong vỏ lụa của hạt gạo, cụ thể là tập thể
anthocyanin, với tác dụng trung hòa độc chất ôxy hoá trong môi trường ô nhiễm, chính là
lợi thế của hạt gạo còn giữ màu của thiên nhiên.
Thật tiếc nếu bỏ quên gạo màu
Nhờ nhiều công trình nghiên cứu trong thập niên gần đây, hiện không còn ai nghi ngờ về
tác dụng bảo vệ vi mạch, chống lão hóa và nhất là ngăn hiện tượng ngẫu biến trong cấu
trúc của tế bào, nghĩa là phòng ngừa ung thư, của anthocyanin.
Thầy thuốc ở nhiều nước phương Tây ắt hẳn có lý do chính đáng như cổ động dùng
anthocyanin để phòng tránh biến chứng trong bệnh tiểu đường, trong điều trị hậu ung th
ư.
Đáng tiếc vì nhiều thầy thuốc vẫn chưa đặt anthocyanin trong màu của hạt gạo, vào vị trí
quan trọng trong phác đồ điều trị.
Ung thư đã không thể tung hoành ngang dọc đến thế nếu thầy thuốc trong nhiều chục
năm qua nhất quán với quan điểm là bệnh có thể dự phòng nếu tìm cách trung hoà độc
tính của chất oxy-hóa trong môi trường ô nhiễm bằng cách mượn sức kháng bệnh từ thi
ên
nhiên.
Thuốc nào vừa ngon, vừa thân thiết với người dân da vàng cho bằng chén cơm thơm
phức? Tại sao lại tiếp tục đầu độc cơ thể đã mệt nhoài bằng hóa chất tổng hợp khi Huyết
Rồng, Hắc Trân Châu, nếp Cẩm… đang chờ bàn tay nhà nghiên cứu của nhà khoa học và
tri thức của thầy thuốc?
Quả thật vô cùng đáng tiếc nếu ngành nông xứ mình không đẩy mạnh việc nghiên cứu
các giống lúa ít đường, nhiều đạm, dồi dào chất xơ và nhất là bọc kín bằng anthocyanin
trong lớp vỏ lụa mang màu đẹp mắt.

