Hình thc & ni dung sáng to
Nguyn Hoàng Đức
Ngày nay
L ra bài có tên là: Viết thế nào? Viết cái gì? Nhưng vì đó là cách người ta đã dùng quá
nhiu nên hôm nay chúng ta s bàn thng vào vn đề cũng như tên gi bên trong ca nó:
Viết thế nào tc là hình thc, viết cái gì tc là ni dung.
Có không ít ln người ta c bàn quanh đi quanh li vic viết văn nói riêng và sáng to
ngh thut nói chung rng, người thiên v viết thế nào lin bo: ôi dào! Cuc đời bao gi
chng vy, thôi thì mưu sinh, lo thăng quan tiến chc, vt vã yêu đương sinh n, nên viết
thế nào mi là quan trng. Người thiên v viết cái gì lin nói: xưa nay, các ngh sĩ có tư
tưởng bên trong tác phm (các nhà m hc van gi đó là tính đề tài) vn là nhng ngh sĩ
tiên phong: còn viết thế nào dù hoa hoè hoa sói o thut các kiu mà không cha cái gì
bên trong ch là ngh thut rng tuếch, là th hng hai, hng ba mà thôi.
Nhng người viết thế nào tc ch trương hình thc còn nói: trong trường hp ngh thut
ly hình thc làm ni dung thì sao? Chng hn như hi ho, ch có mu và hình và người
ta ch có mi mc đích là hình thc để nhm ti, mi ni dung cũng phi tìm cách tr
thành hình thc thì hình thc hay ni dung quan trng?
Nhng người ch trương theo hình thc đó đã quên rng: trong rt nhiu cuc hi tho v
ngh thut, người ta thường nhc đi nhc li mt phương ngôn rt hin đại có tính nguyên
lý ca danh ho Picasso: "Tôi v cái tôi nghĩ ch không v cái tôi nhìn thy". Không có
môn ngh thut nào có th biến chuyn nhiu ni dung sang hình thc như hi ho, chng
hn hình thc ca văn hc ch là con ch, mt mu mc hin lên thun tuý, nhưng hi
ho thì khác hn, có vô vàn màu sc và nó dng lên trước mt người ta mt hình thc tht
hoàn ho k vĩ, như người Trung Quc xưa đã nói: "ngũ sc mà khôn xiết nhìn". nhưng
ngay c vi hi ho, danh ho Picasso mt bc thy, mt nhà tiên phong đã giáng mt
đòn không còn góc nào khoan nhượng cho cái gi là “Viết th nào” cũng là cái hình thc.
Không ch hi ho, mà ngh thut hin đại nói chung đều tiến t nhiếp nh lên phác ha.
Nhiếp nh là gì? Xưa kia vì chưa có máy nh, dù ho sĩ, nhà thơ, nhà văn hay nhc s, đi
đâu người ta cũng tìm cách lưu gi li nhng hình nh ca cuc sng. Ho sĩ thì v
phong cnh, v người. Nhà thơ thì t phong cnh, t tình. Nhà văn thì k chuyn, miêu t.
Nhc sĩ thì din đạt âm thanh. Nhưng ngh thut mi hin đại đã vượt qua nhiếp nh, ch
vì l hin nhiên máy nh đã xut hin, nó là k lưu gi chính xác, trung thành, và ngh
thut phi tìm ra hướng phác ho: nghĩa là v c hình thc bên ngoài ln cm xúc bên
trong, c cái nhìn thy ln cái không th thy...
Không ch hi ha, ngay c thi trang là ngành mà mi s đòi hi dường như ch tp
trung vào hình thc, vy mà trên các sàn din thi trang ni tiếng nht thế gii, tun nào
chúng ta cũng được nghe nhng nhà thiết kế hàng đầu nói rng: tôi mun chuyn ti ý
tưởng này, ý tưởng kia vào thi trang.
Gi chúng ta hãy đi thng vào trung tâm ca ni dung và hình thc. Có mt câu nói ni
tiếng vô song v đề tài này là: "Áo l không làm nên thy tu, nhưng chng thy tu nào
không mc áo l". Qu là chí lý! Thy tu chính là ni dung, còn áo l ch là hình thc. B
áo l làm sao có th hoá thy tu nếu như quàng nó lên vai k cha căng chú kiết nào đó,
hn đã mc áo l, nhưng có ging được kinh sách đâu, vì áo l đâu có th thay thế b não
chưa tng đọc kinh ca hn. Nhưng nếu như có mt thy tu, thy có th ging đạo vi
mt chiếc qun xà ln trên người không? Chc hn đã là thy tu thì phi mc áo l.
Phương ngôn trên dn chúng ta đến mt nhn thc chc chn bt di bt dch là: ni dung
tác phm không th nào thoát ly hình thc ca tác phm, ngược li, hình thc ca tác
phm cung không th xa lia ni dung ca nó. Đã đành như thế ri, nhưng cuc tranh lun
vn c xy ra: nhưng cái nào quan trng hơn cái nào? Ni dung hay hình thc? Thy tu
hay áo l?
đời có đi có hơn, có trèo có ngã, nhưng cái ngã ca hành động phi hơn ngi ch dưới
gc sung. Câu hi cái nào hơn lúc này đã d tr li hơn hn lúc đầu tt nhiên là: thy tu
quan trng hơn áo lđể đào to mót thy tu người ta phi mt 10 năm nhưng để may
mt áo l, người ta ch mt có ba ngày. Và như vy hin nhiên ni dung quan trng hơn
hình thc. Chính thế mà kch tác gia ni danh Beltold Brecht đã qa quyết: “Văn hc mà
không có triết hc ch là trò bếp núc". Còn mt câu nói khác chúng ta thường xuyên nghe
trong ngh thut: ngh sĩ có th chưa phi nhà tư tưởng nhưng trong tác phm không th
nào không có tính tư tưởng. Hãy th hình dung vài tác phm ca các tác gi ln nht ca
mi thi đại thì thy: “Đônki – hôtê ca Cervantes đã bàn đến chàng hip sĩ đi lang bt
k h để tìm kiếm danh d hip sĩ, danh d không phi là điu quan trng nht ca con
người sao? “Anh em nhà Caramadp" ca Oostoievski bàn đến tính nhân bn soi chiếu
cùng bng giá tr vĩnh cu ca loài người trong đó có đức tin thn hc, đó không phi
điu h trng hàng đầu sao? "V kin” ca Katka bàn đến công lý đã b quyn lc biến
thành phi lý, đó không phi ni đau nhói bc thường trc ca xã hi loài người sao? Hay
"AQ chính truyn" ca L Tn v ra hình thc ca mt tâm hn dân tc đã mc chiếc áo
như vy, không phi là bài hc cnh tnh hàng đầu ư?
Tr li vn đề ca chúng ta, có hình thc mà không có ni dung s thành cái gì? Chúng ta
th ngm v chuyên gia lo phc trang cho mt v kch (hoc b phim), các b trang phc
đã xong, mt b mũ áo cân đai dành cho viên tướng, mt bó sc phc dành cho công
chc, mt b nâu sng dành cho nông dân, và b rách t tơi vá chng vá đụp dành cho ăn
mày. Trang phc đã may xong, hơn thế còn được mc lên người các din viên. Thế
phn hình thc đã xong, nhưng còn ni dung? Viên tướng s nói gì để xng vi b trang
phc? "Tiến lên!" đó là khu lnh ca lòng dũng cm (cũng có th là s liu lĩnh thiếu
suy xét). "Rút lui!" đó có th là s hèn nhát (cũng có th là dng mưu).' "Hãy khoan!
Đừng bn! Phía đó là khu dân cư! đó có th là lòng nhân hu. Còn hai k ăn mày có th
nói cùng nhau: "Này, bà lão này đã cho chúng ta đồng xu cui cùng, nghĩa là bng c tài
sn ca nhà giu!". Đó là câu nói cht đầy tư duy cũng như kh năng phn tnh sâu sc
ca tâm hn. Hình thc không có ni dung, chng khác nào nhân vt đã đội mũ đi hia mà
không hành động cũng chng phát ngôn. Lúc đó s thành nhân vt câm, cũng như tác
phm câm nín. Hoc nói như nhân gian: "vô tích s" có mà như không!
Ti sao triết gia Anstote li cho rng: công lý là v đẹp nht ca tâm hn? Vì công lý là
cái lý ca chung dng người ta yêu thương nhau, ch khi nhn biết "được lòng ta xót xa
lòng người người ta mi có th sng hoà hp vi nhau. Trái li nếu sng đòi "khôn ăn
người” tc đặt địa v ca người khác xung phc v li ích ca mình, người ta s không
tránh khi nhng xung sát. Nhiu văn hào đã đồng ý ni dung chí t ca sáng to là: s
tht là đim nút cho mi th đời. Vì s tht là s tht không cách gì chi b, và nó hin
nhiên tr thành công lý, bt mi người phi tuân th. Thi hào Goethe có nói: ‘Ai thng
thn vi bn thân và vi người khác thì bao gi cũng có phm cht hết sc quý báu ca
nhng tài năng vĩ đại". Mt ông tướng trên sân khu cuc đời (hoc sân din) có tr
thành viên tướng thc s không nếu không phát ngôn đúng chc năng ca mình? S tht
cũng chính là cái tr nên tư tưởng ca tác phm, vì ch khi người ta đối thoi nhân danh
s tht và đi tìm s tht, công lý mi hin l. S tht là cái không th làm mi được, cũng
không th cách tân được, bi đơn gin s tht là s tht. Tư tưởng cũng vy, bi vì tư
tưởng chân chính bt ngun t s tht. Các nhà văn Tây Ban Nha có xu hướng cho rng:
hãy viết tác phm như cuc đời không cn cách tân gì c (ch nghĩa bo th ca Anh
quc chc cũng tn ti vì quan nim tương t). Nhà tư tưởng P.Claudel thì phát ngôn
mch lc rõ ràng: "Đối vi mi s vt cũng như đối vi mi bài thơ ch có cách làm mi
duy nht là làm tht, và ch có cách làm tr duy nht đó là vĩnh hng".
S tht không bao gi cũ, vì l hin nhiên không có s tht nào khác có th thay thế được
s tht đó. Như vy s tht là vĩnh cu. Điu này cũng chng có gì khó hình dung vì
trong nguyên lý sáng to: chân - thin - m, thì cái chân luôn luôn được xếp lên hàng đầu.
Người phương Tây có câu: "Hãy nói ra ý kiến ca anh, tôi s hiu anh là người thế nào".
Tt nhiên chúng ta có quyn bày t: viết thế nào hay viết cái gì, cái đó tu th tng mi
người, người th may thì phi chú trng "viết thế nào" hơn, còn nhà tư tưởng phi chú
trng "viết cái gì" hơn. Nhưng tt nhiên: viết th nào không cách gì sánh ni viết cái gì.
Vì, viết thế nào ch là ngh thut trang trí mua vui, còn viết cái gì như Hegel nói: "Nhng
tư tưởng dn dt thế gii". Mt đằng là nô bc dù xinh xn, mt đằng là ông ch dù còn
thô ráp.
Ngun: Ngày nay