
281
BỆNH BẠCH BIẾN
(Vitiligo)
1. ĐẠI CƢƠNG
- Bạch biến là một bệnh da do rối loạn sắc tố với các đám da giảm hoặc mất
sắc tố có thể gặp ở mọi vị trí trên cơ thể nhƣng thƣờng gặp ở vùng mặt, cẳng tay và
bộ phận sinh dục.
- Bệnh bạch biến có thể khởi phát ở bất kỳ tuổi nào, nhƣng thƣờng gặp ở
ngƣời trẻ. Nam chiếm 32,5% và nữ là 67,5%. Một số trƣờng hợp bệnh có tính chất
gia đình.
- Bệnh ảnh hƣởng nhiều đến tâm sinh lý và thẩm mỹ của ngƣời bệnh.
2. NGUYÊN NHÂN
- Nguyên nhân có thể do di truyền hoặc phát sinh trong quá trình phát triển.
- Đột biến ở gen DR4, B13, B35 của HLA.
- Ảnh hƣởng của một bệnh tự miễn.
- Cơ chế bệnh sinh: hình thành các tự kháng thể chống lại kháng nguyên của
tế bào sắc tố, gây độc cho tế bào, hoặc làm giảm sản xuất sắc tố melanin. Khoảng
20-30% ngƣời bệnh bạch biến có tự kháng thể chống tuyến giáp, tuyến thƣợng thận.
Một số ngƣời bệnh bạch biến phát sinh bệnh là do hoá chất phá huỷ hoặc ức chế
hoạt động của tế bào sắc tố dẫn đến quá trình sản xuất sắc tố da melanin cũng giảm
theo. Một số yếu tố thuận lợi phát bệnh: sốc về tình cảm, chấn thƣơng, cháy, rám
nắng.
3. CHẨN ĐOÁN
a) Chẩn đoán xác định
- Lâm sàng
+ Thƣơng tổn da
. Trên da xuất hiện các vết mất sắc tố hình tròn hay bầu dục, giới hạn rõ, có
khuynh hƣớng phát triển ra ngoại vi và liên kết với nhau, xung quanh có một vùng
da đậm sắc hơn màu da bình thƣờng.
. Thƣơng tổn không có vảy, không ngứa, không đau. Các vết trắng dần lan
rộng và liên kết thành những đám da mất sắc tố rộng hơn, tồn tại dai dẳng có khi cả