
Kem dâu tình yêu – phần cuối

[Công viên..]
2 chàng và nàng đứng dưới gốc cây. Một ngừơi bên góc này, một người
bên góc kia.
- “Em fải đi thật sao?” - Ken đứng nhìn Trân trong nuối tiếc.
- “Đi đâu?” - Trân nhíu mày ngáo ngác hỏi.
- “Chẳng fải em ra fải ra nước ngòai à????” - Ken ngạc nhiên.
- “Em ra nước ngòai làm gì???”
- “Thằng Ryan mắc toi! Mình mà gặp được thì đập anh ta nhừ tữ.” - Ken
nghiến răng tức giận.
- “Thì ra Ryan fải nói xạo anh mới chịu đến gặp em à?”
- “Anh……Anh xin lỗi… Anh không muốn…”
- “Anh không muốn em đau khỗ fải không???? Anh nghĩ em nhìn anh
với Như Lan cưới nhau rồi em sẽ vui vẻ sao???”
- “Ý em là sao???”
- “Tên ngốc!!!” - nước mắt Trân khẽ rơi trên khóe mắt.
- “Em…” - Trân ấp úng.
- “Anh yêu em!!!”
- “Hả???”

- “Anh chỉ nói một lần thôi!” - Ken đỏ mặt quay đi chỗ khác.
- “Anh thật sự yêu em sao??” - đôi mắt Trân đỏ choét.
Ken khẽ gật đầu.
- “Vậy còn Như Lan? Anh đành lòng để cô ấy một mình sao?”
- “Anh đang….”
Đang trong lúc gây cấn thì, tiếng chuông điện thọai reo lên…
*Như Lan calling…*
*…………………….*
- “Anh không định bắt phone à?”
- “Xin lỗi đợi anh một chút!”
- “Hello Như Lan?”
- “Anh Ken, em có chuyện muốn nói với anh!”
Ken đưa mắt nhìn Trân vài phút và nói. - “Ok Anh tới liền!”
- “Là vợ anh à?”
- “Không fải vợ…”
- “Thôi anh đi đi!” - và rồi Trân lặng lẽ quay mặt bỏ đi, nước mắt nàng
dường như không thể dừng lại.

[Tại một quán ăn sang trọng…..]
Như Lan và Ken mặt đối mặt ngồi đối diện nhau.
- “Anh Ken, Em…muốn nói là…em muốn hủy bỏ chuyện hôn ước!”
- “Sao vậy?” - Ken dường như không chút đau buồn khi nghe Như Lan
nói như vậy.
- “Em…. Ko thể nào quên người ấy được!”
- “Vậy thì sao?”
- “Anh không hiểu em à? Em sẽ qua Mỹ sống chung với anh ấy! Như
vậy anh hiểu chưa?”
- “Được thôi!” - Ken đứng dậy và lặng lẽ bỏ đi.
Mọi ngừơi nghĩ xem khuôn mặt anh ta bây giờ như thế nào? Chắc là
mếu máo tùm lum khi bị người ta từ hôn hả? Không đâu! Mà chính là
một nụ cười! Một nụ cừơi hạnh phúc khi thóat khỏi sự dày vò khó chịu
bao lâu nay.
- “Yessss!!!! Trân ơi…. Anh đến với em đây!!!! (ủa? Sao mà giống cái
câu lãng nhách của Ryan nói hôm trước vậy ta?) - Ken thầm suy nghĩ
trong mừng rỡ.

Ngay ngày hôm ấy…..
- “Ryan!!!!!!! Cậu chết với tôi!” - Ken phóng nhào tới Ryan
- “Eh eh eh…Tôi có làm gì đâu????” - Ryan cuốn cuồng xách *** bỏ
chạy.
- “Đứng lại!!!!!”
Chợt Ryan tuân lệnh nghe theo, đứng sựng lại. Ken tíến gần đến Ryan.
- “Nè muốn làm gì?? Tôi còn yêu đời lắm! Tôi chưa hun được Mi Vân
tôi chưa muốn chết đâu nha!”
- “Nói gì vậy?”
- “Không fải cậu muốn đánh tôi sao?”
- “Sao tôi lại đánh bạn tốt chứ!!!” - Ken vác vai Ryan và hai người vừa
đi vừa tâm sự.
- “Sao tự nhiên tốt với tôi vậy nè, nguy hiễm quá đi!” - Ryan muốn thóat
khỏi vòng tay của Ken nhưng không được.
- “Không giỡn với cậu nữa! Tôi đã biết mình nên làm gì rồi!!!”
- “Làm gì cha nội?”
Ken mỉm cười, lườm mắt nhìn Ryan. - “Đến với nàng chứ sao??
Hahaha”

