Người đàn bà trong trng
Ngun: blog.ishopvietnam.com
Trăng lên quá đầu rng thông, hơi rượu đã thm lòng, nhà thi sĩ già ng tâm s vi
mt chàng tr tui ngi đối din:
- Tôi phi nói tht rng tôi tiếp anh đây không phi vì ngày trước thy anh là bn
đồng liêu ca tôi và tôi coi anh như con cháu đâu. Nhưng mà vì anh cũng theo
đui văn thơ, mun làm thi sĩ. Nếu không thì tôi đã mi anh xung đồi hi chiu
như nhng người khác đến thăm tôi.
Con người khác vi thú vt cái ch biết làm thơ anh . Tôi còn nh mãi câu nói
ca thy anh trong mt ba đối m như hôm nay. Nếu không phi là thi sĩ thì có
khi người ta có cái cm giác thình lình tr nên mt con vt, vì không có nhng
phương cách để din t lòng mình ra. Cho nên t bui t quan v sng đây tôi
không mun đi li vi nhng con vt câm y. Người ta cho tôi là kiêu k và ghét
tôi, nhưng trên h, tôi kđến dư lun tuế toái ca thiên h.
Đôi mt long lanh ca nhà thi sĩ già đã hơi hơi l đờ vì hơi men bc lên. Nhng
li nói ca ông càng thao thao như ngun thơ tuôn tràn trong cơn cm hng:
- Anh có công ln mò lên đây để nói chuyn thơ và hi tôi v Lý Bch? Đời Lý,
tôi thích nht ch:
Lý Bch nht đẩu thi bách thiên,
Tràng An th thượng tu gia miên.
Thiên t hô lai bt thướng thuyn,
T xưng thn th tu trung tiên.
Ung mt đấu rượu, làm trăm bài thơ, say ng ti quán rượu, vua đòi không ti và
t xưng rng mình là mt bc tiên rượu. Sng như thế, coi cuc đời như gic
chiêm bao, say c ngày ln đêm - x thế đại nhược mng, h vi lao k sinh, s dĩ
chung nht túy - cái chết ca Lý cũng vì thơ vi rượu. Mt bc hào hoa như thế,
ôm trăng mà chết là phi lm.
Bình sinh Lý vn cho mình là trích tiên, sau khi chết, nhng đêm trăng sáng, thi sĩ
hin lên trên mt chiếc thuyn nguy nga đề hai ch "Thi Bá" qua li dòng sông
mà Lý đã chìm theo bóng trăng đáy nước. Nhng nho sĩ quanh vùng đều tht kinh
lp ngay đền th mt bên sông. Mt hôm có mt văn nhân say rượu đi ngang thy
thuyn Thi Bá hin lên lin ng khu hi:
Hà nhân giang thượng xưng thi bá?
Cm tú văn chương tá nht quan?
Thì trong thuyn có tiếng tr li:
D tnh bt kham đề tuyt cú,
Ch kinh tinh đẩu lc giang hàn.
Đêm vng không ngâm thơ vì s sao rơi, cái khu khí ca Lý Bch làm cho văn
nhân tht kinh tnh rượu li đi mt.
Nhà thi sĩ già nói chuyn trên đây, ngày xưa là mt v quan thân triu đình Huế.
Ông đỗ C nhân, làm đến chc Tham tri, gn ti Thượng thư, nhưng thình lình,
trước s ngc nhiên ca các bn đồng liêu, ông t quan v sng gia cái đồn đin
chè sau núi Thiên Thai vi mt người v bnh tt sp chết, mt người lão bc câm
và mt người đầu bếp đã làm lý thin nu ăn trong cung ni.
Linh nh li lúc ban chiu còn b ng lên con đường dc đưa vào nếp nhà c kính,
uy nghiêm ca ông bn vi thy mình, và bây gi chàng đã tr nên thân mt vi
con người rt khó tính kia.
Tic rượu tàn, nhà thi sĩ già vào phòng trong để Linh nm ngh liêu trai, gia
mt bit th n nếp làm theo kiến trúc ngày xưa. Cách trang hoàng có mt v quý
phái c đin; hình như thu còn đương chc Triu đình ông đã nghĩ đến nhng
ngày sau này, la mt chn u nghiêm trên mt cái đồi gn gũi nhng lăng tm
đế vương.
Linh ng trên mt cái sp g chm cn xa c, gn mt cái ca gương ln trông
xung đồi chè, nương sn và rng thông. Hơi rượu thm đượm, th rượu nếp ung
mm môi quên c say, Linh mê man đi và tnh gic vào quãng khuya. Trăng sáng
qua ca gương tuôn chy lên khp người chàng mt s du dàng mơn man. Hương
men tan, thy khát, Linh dy châm nến, rót nước ung mt ly nước lnh đựng
trong mt chiếc bình c. Nước mát ngt thm du c lòng sau cơn say. Chàng pht
tt nến, nhìn ra vườn trăng, bng rn người lên, vì cht thy mt người đàn bà
sau ca gương đang ngm mình. Mt hình nh lãng đãng như làm bng sương
khói, mong manh, huyn o dưới trăng xanh.
Linh vt nghĩ đến chuyn h ly tinh hin thành người để trêu ct văn nhân. Chàng
đứng lng trong bóng ti nhìn ra. Cái hình nh mơ h cũng vn yên mt ch, để l
na thân hình trên ca. Va kinh d và b kích thích, Linh nhy đến m ca gương
ra, nhìn xung vườn nhưng không thy bóng mt ai. Gió đêm mát rượi rung động
nhng lá cây lp lánh trăng. Mt lung rn rn thm qua da tht. Linh vi khép hai
cánh ca gương ln. Nhưng chàng va bước vào sp và nhìn ra li thy người đàn
bà mơ h tinh quái hin ra sau ca. ánh trăng ph lên da tht nàng mt mu sc
chiêm bao, làn áo trng choàng ly thân người mnh mai càng tăng thêm v gn
gũi mà xa xôi ca con người l lùng. Linh thu hết can đảm, li m ca ra nhưng
ln này chàng cũng không thy hình dng mt ai dưới trăng. Mun tránh khi b
phá ri na, chàng đóng ngay ca g phía ngoài li, ri khép thêm ln ca
gương. Linh tr vào nm nghĩ lan man, ng vc, băn khoăn. Tuy s nhưng chàng
thy mt cm mến thơ mng đối vi người đàn bà k o hin ra dưới trăng để trêu
gho mình. Linh mun m ca ra để xem nàng có hin đến na chăng, nhưng lòng
ng ng có nên nm im ri ng thiếp đi.
Linh tnh dy trong tiếng chim kêu và nng vàng ban mai nhum rc r các đồi
cây xanh. Chàng khoan khoái chy ra khi nhà, hít mnh không khí mát m và,
trong mt lúc, quên người đàn bà n hin đêm qua. Trn bui sáng, chàng đi thơ
thn, để tóc bay dưới nng, qua các đồi, vào rng thông, nm nghiêng mình trên
mt dòng sui con trong sut đáy. Hình nh ca chàng hin trên mt nước nhc
đến bóng người lãng đãng dưới trăng. Linh đưa hai tay vc nước ung và hình nh
chàng biến tan ri hin li như s n hin k l ca người đàn bà tinh quái đến trêu
gho chàng gia đêm khuya. S vt hin, vt biến ca người sau ca gương tm
trăng khiến Linh nghĩ li tưởng chng như mình đã thy trong mơ. Có th có mt
s hin hình ca yêu tinh chăng? Nh ti đêm qua, lòng chàng ng ng không
nht quyết t tr li minh bch được. Nếu có mt người đàn bà tht tinh nghch
đến trêu mình thì cũng không th vt hin, vt biến mt cách d dàng như thế?
Linh đi quanh vòng không thy có nhà ca ai, ngoài túp lu tranh xa cách ca my
người dân làm vic đồn đin và mt cái m ca v ch nhân cái bit th.
Bóng ti li trong lp nhà c kính và Linh đã bt đầu cm thy mt s bí mt k
o bao trùm ly mình. Nhà thi sĩ già vn ung rượu nhiu và nói chuyn thơ c
đin phương Đông.
- mt cõi thanh tnh như đây, tôi ch có cái thú độc nht là rượu vi thơ, và c
trăng sáng như my đêm nay thì thp đèn sáp ong, đốt trm lên mà đọc "Liêu trai
chí d" ca B Tùng Linh.
Li nói như nhc nh Linh nghĩ đến s trêu gho yên lng ca người đàn bà dưới
trăng. Chàng ngp ngng tính đem vic y ra nói cùng ch nhân nhưng li thôi, để
lng nghe nhng li đang nói say sưa ca ông:
- "Liêu trai chí d" là mt áng k thơ độc nht vô nh ca á Đông. Cái sc mnh
tưởng tượng ca tác gi k o, quái d mà thi v, thâm thúy, tr phi mt hn thi sĩ
l lùng như người thì chng my ai có được. Có người cho rng b "Liêu trai chí
d" là dâm thư nhưng phm bình như thế thì h đồ và hp hòi quá. Phi hiu cái
ct cách thun túy, huyn hoc ri khi y ta mi thu nhn v đặc sc, tuyt diu
ca áng k thơ.
Nhà thi sĩ già đem sách ra la đọc my chuyn ma mà ông thích thú nht ri cáo
v phòng ngh. Linh ngi mt mình yên lng hút thuc trong không khí thoang
thong hương trm. Chàng ch đợi người đêm qua hin ti. Tâm trí chàng đang
mơ màng đến nhng l huyn bí xa xôi, thì cùng mt lúc vi ánh trăng len lén tràn
vào phòng, sau làn khói thuc m Linh thy hin ra người đàn bà k o, yên lng
sau ca gương. Linh cht rn người lên nhưng bình tĩnh được lin, và ngi yên để
xem s th đi đến đâu. Chàng thu hết nhn tuyến nhìn hình nh va hin hin. Đó
là mt người như thc như hư, thanh thoát, tế nh tm trong màu trăng xanh huyn
hoc. Đôi mt sâu xa và bun ru trên mt khuôn mt trng nht nht như cm
thch. Na thân hình l sau ca gương vn mc chiếc áo la bch đêm qua. Người
đàn bà y đẹp mt v va thiên tiên va yêu tinh trong khung cnh o huyn. Và
nàng c lng yên như thế, đăm đăm nhìn Linh. Chàng s m ca ra thì nàng li
biến như ln trước nên c ngi lng, ngi ngùng, rung động trước nhan sc.
Mt đêm trăng, mt người đàn bà đẹp t đâu hin đến, tưởng ch thi thái
bình, c sơ, hay trong cnh tưởng tượng ca nhà thơ k l mà thôi. Nhưng đây,
trước mt Linh, nàng đang lng lng và huyn h như trăng xanh. Người đàn bà
yêu tinh đã đến vi chàng, và ch cách nhau có mt ln ca gương thôi. Linh có
th mi nàng vào và cm ly đôi tay du dàng ca con người xinh đẹp, ri thì vic
có th xy ra như trong các chuyn l lùng, quái o Linh đã đọc, người đắm đui
khoái trá trong lòng yêu tinh.
Thế ri Linh se s nói du dàng:
- Em đã có lòng nghĩ đến, xin rước em vào đây trò chuyn.
Nàng vn yên lng nhìn Linh không chp.
- Hay là em cho phép tôi ra đưa em đi chơi dưới trăng.
Nói xong Linh va đứng dy, đến m ca gương, gn như sát vào người nàng
ngoài. Nhưng chàng rt đỗi kinh ngc khi hai cánh ca va m toang thì không
tìm thy nàng đâu na. Linh trèo qua ca s nhy xung vườn, chy kiếm chung
quanh cũng chng thy tăm dng. Cnh đồi rng trng xóa dưới trăng t nhiên đối
vi chàng nhum mt v huyn hoc l thường. Tiếng nước sui chy róc rách
đồi bên như tiếng cười lanh lnh ca ai. Trăng xanh bát ngát rng rinh.
Linh tr v phòng, để ca gương m rng ch người đàn bà k o hin đến là
nhy x ra nm ly tay. Chàng đã b khiêu khích đến tc gin. Nhưng mà ri Linh
liu có th ôm ly con người xinh đẹp vt hin, vt biến đi không? Trăng sáng t
rõ soi vào ch Linh đứng trng như hơi sương xung ban mai. Chàng rùng mình,
không rõ vì hơi lnh ca đêm khuya hay vì nh đến người đàn bà quái d. Xa xa có
tiếng gà gáy, tưởng lm trăng sáng là vng đông. Linh nghĩ rng nhng cô hn vt
vưởng, nhng yêu tinh phi tr v cõi âm trước ko s tri sáng ri chàng khép
ca ngoài li, không để cho trăng tràn vào na, khiến nao nao trong người.
Sáng ngày ra, trong mt lúc do chơi ngoài hiên, Linh thy có mt chu hoa mu
đơn để góc vng, t nhiên chàng liên tưởng đến câu chuyn trong "Liêu trai chí
d", linh hn mt cây hoa mu đơn lâu năm tu luyn hóa thành người đẹp sng vi
văn nhân. Linh có ý mun đưa chu hoa v phòng mình để thc nghim xem sao.
Biết đâu người đàn bà trong trăng không phi là hin thân ca th hoa kiu dim
y. Linh la li thân hi ch nhân:
- Thưa bác, người xưa thường ung rượu ngm hoa, bác thì ch ung rượu mà thôi,
còn chu hoa xinh đẹp kia li cô độc ngoài.
Nhà thi sĩ già s lên mái tóc đã bc lơ thơ trên vng trán mênh mông, ngm ngùi
nói:
- Tui tác như tôi mà còn ngi ung rượu trước hoa mu đơn thì là mt s quá
lm. Như Lưu Vũ Tích đời Đường, tôi ch s hoa kia biết nói s nói rng: Hoa
mu đơn n có phi vì bc tui cao đâu? Ch tui tr như anh thì nên chơi, anh
thích tôi sai mang vào để gn ch ng cho có bn.
Đêm đến, sau ba rượu thường l, nhà thi sĩ già sai người lão bc đốt trm lên ri
mang cây đàn bu ra.
- Đã lâu tôi không đàn, hôm nay cao hng tôi gy cho anh nghe vài điu. Cây đàn
này làm bng g quan tài, tiếng kêu rt thanh và m, hi còn làm quan tôi phi nài
n mi mua li được ca thy Tôn út. Lão ta hết sc tiếc, vì theo li lão thì cây đàn
lâu đời bng th g đặc bit y đem ra gy bãi tha ma có th gi âm hn v
nghe.
K qua lch s cây đàn, nhà thi sĩ già bàn đến âm nhc. Hi còn đang tui phong
tình, ông vn thường son nhng bài Nam bình, Nam ai cho đám ca n đêm đêm
vi ging u trm, đài các ca tiếng Huế than vãn trên dòng sông Hương.
Thế ri điu Nam bình não nùng, ai oán vang động lên dưới tay nhà nhc sĩ già
rung rinh c yên lng. Dây tơ nhn mnh nc n tuôn ra nhng git l âm thanh,
trong sut và nong nóng thm đượm c lòng người. Linh ngi nghe sng s theo
tiếng đàn tưởng có th làm cho qu khóc. Bn Nam ai tri theo, tha thiết hơn
khiến chàng rưng rưng c toàn thân. Điu nhc thi mt lung n lnh vào trong
lòng chàng, nhà thi sĩ già mê man gy tưởng chng đứt dây tơ đồng. Và khi ngng
tay, ch cho nhng sóng âm thanh bt run ry trong không khí, ông nói:
- V cây đàn bu, người sành âm nhc vn có mt s tin tưởng huyn hoc là ai đã
chơi nó hay thì cũng như mang mt nghip dĩ vào thân. Nó là mt th âm nhc di
ly cho người chơi. Tôi không tin nhưng mà hi mua cây đàn này v ít lâu, gy đã
được nhà danh cm đế đô khen, thì nhà tôi qua đời, thành th tôi cũng đâm ra ng
ng.
Trăng lên đã cao, còn li mt mình, Linh lng nhìn cây hoa mu đơn, trm ngâm
lc li trong nhng l u huyn. Kiếp trước hoa là thiếu n và tht có mt s phc
vãn trong kiếp luân hi, hn hoa li hin thành thiếu n chăng? Nhưng có phi
người đàn bà đã hin ra yên lng trêu tc mình là hin thân ca hoa mu đơn?