
Nhiều chuyện ở
Myanmar

Có thể sẽ không giống với bất cứ chuyến đi Myanmar
nào bạn đã đọc trên các trang báo du lịchtrước đây, bởi
vì tác giả bài viết này đã chọn một con đường tự do và
mạo hiểm để khám phá đất nước từng là một trong
những quốc gia đứng đầu tại Đông Nam Á vào những
năm 1960. Ghi chép tưởng như vụn vặt, nhưng từ rất
nhiều mảnh ghép, có thể thấy một bức tranh sinh động
về vùng đất đang nóng với những người Việt ưa thích
khám phá.
Cầm hộ chiếu trên tay xếp hàng chờ làm thủ tục nhập cảnh
Myanma tại sân bay quốc tế Yangon, tôi bất ngờ hơn so với
những gì đã thử hình dung trước chuyến đi. Thủ tục nhập
cảnh tại đây khá dễ dàng và có vẻ đơn giản, trong khi muốn
vào Myanma phải có thị thực (những quốc gia khác tại khu
vực Đông Nam Á đã không còn quy định khó khăn này), vậy
mà có những người khách Âu tới sân bay làm thị thực tại
chỗ (đương nhiên vẫn phải đóng 20 USD).

Tác giả trên xe ngựa khám phá Yangon
Tôi đón taxi vào trung tâm hết 5 USD. Đường vào trung
tâm khá sạch sẽ, có nhiều cửa hàng bán đồ cổ tươm tất và
khá vắng vẻ. Nhưng khi vào đến down town thì không khí

đột nhiên trở nên tấp nập náo nhiệt. Yangon là thành phố
cấm xe máy, tất cả phương tiện giao thông là xe buýt, một ít
xe đạp và rất nhiều ô tô. Những chiếc xe buýt chật nêm người
và rất nhiều trạm xe buýt, liên tục chưa đến 2 phút có một
chuyến, vé lại rẻ nên người dân chẳng cần phải đi xe riêng.
Vì vậy (điều này ở Việt Nam ta biết bao giờ mới làm được
thế?) một điều khá ngạc nhiên, tuy là thành phố chật chội
đông đúc và nhiều ô tô nhưng không thấy cảnh kẹt xe. Thêm
nữa, có lẽ do Yangon thiết kế đường sá vuông ô cờ, nên mọi
tuyến đường đều thông nhau rất hợp lý, cộng thêm không có
cảnh xe máy ngang dọc tự do như ở Việt Nam nên giao
thông khá tốt. Xe ô tô thì cả tay lái thuận và nghịch nhưng
đều lưu thông bên lề phải.
Hạ tầng ở Yangon rất cũ kỹ, có lẽ từ nhiều thập niên qua
hầu như không có một công trình hiện đại nào được xây
dựng mới. Đa số cư dân sống trong những chung cư cao ngất
nhưng lối đi bé tí, cầu thang ẩm thấp không người quét dọn,

leo lét đèn mờ, quần áo giăng mắc đầy phía ngoài. Lề đường
ở trung tâm thủ đô dường như đều được tận dụng buôn bán,
cảm giác trung tâm thành phố như một khu chợ khổng lồ. Đủ
cả: cá thịt rau quả, đồng hồ, nước mía, vàng bạc, đổi tiền,
bán ránh, giày dép quần áo, mỹ phẩm, hàng thủ công mỹ
nghệ…, đa phần nhập từ Thái Lan, Trung Quốc và cả Việt
Nam.

