
Ở nơi băng tuyết – phần 4

-HT lại nói chuyện lãng mạn !
-Thật đấy các bạn ạ! Thu Huyền đã long đong quá rồi , giờ đã có một đứa con trai
Nếu nổi lọan , Thu Huyền sợ con mình khổ và những người khác sẻ lại khổ vì
mình. Với lại sẽ chẳng ai yêu thương thằng bé bằng bố nó. Những lúc nhìn ông xã
chăm sóc con , Thu Huyền cũng thấy cảm động về tình cha con , lòng lại dịu
xuống .Nhưng cuộc sống nhàm chán lắm . Ăn rồi đi làm. Có ngày Thu Huyền ở
hãng 10, 11 tiếng đồng hồ. không muốn về , không muốn nhìn mặt ông xã. Gia
đình là nơi tạm trú của hai kẻ xa lạ.
- Ở Đức , Thu Huyền có ai thân không ?
- Không có họ hàng. Có vài người bạn Đức, giao tiếp bằng mail .Buon quá thì lên
mạng chat .
- Dân Tây sống thế nào ?
- Dân Tây họ tự do. Ở Đức người ta đem thủ tướng Đức ra làm trò đùa là
thường.Mình làm việc , có gì bất đồng ý kiến với Chef thì nói thẳng.Có lần Chef
hỏi mình có nguyện vọng gì, mình bảo muốn làm Chef.Vậy khi mình làm Chef thì
Chef làm gì , mình bảo , Chef xuống làm thay chỗ mình.Chef khen mình có chí
tiến thủ
Anh bạn thất nghiệp la lên :

- Oi giời ơi ! ở VN , Thu Huyền mà phát biểu ý kiến kiểu đó thì sẽ bị “ đì sói trán
con lừa “ , trước sau gì cũng bị đuổi việc .
Cả bọn lại cười.
- Thu Huyền có thích về VN không ?
- Dĩ nhiên là thích. Có đi nước ngòai rồi mới thấy không đâu bằng quê nhà .
Về VN được nói tiếng Việt , ăn món ăn Việt , sống trong tình thân của mọi người.
Ở nước ngòai, một mình thui thủi , lại luôn trong tâm trạng lạc lòai của kẻ ăn nhờ ở
đậu , không gốc không rễ , lúc nào cũng lo mất việc , có khi bị tress
Một bạn cười đùa :
- Hóa ra Thu Huyền cũng là Việt kiều yêu nước chứ bộ!.
Giọng HT trầm lắng :
- Thu Huyền là người VN mà !
Đêm đã khuya, cả nhóm bạn tan vào bầu trời sao, phiêu lãng cùng gió biển và và
tiếng sóng dạt dào.Thu Huyền rùng mình , cả thân xác và linh hồn lạnh buốt . Sáng
mai cô sẽ lên máy bay để trở về xứ xở băng tuyết. Ở đấy tâm hồn cô sẽ lại giông
bão và đóng băng ,

