
TÓM TẮT LUẬN VĂN THẠC SỸ
I. Tính cấp thiết của đề tài
“Ngân hàng là một doanh nghiệp kinh doanh tiền tệ - tín dụng - loại hình
kinh doanh chứa đựng nguy cơ rủi ro cao, rủi ro là một bộ phận hợp thành trong
cơ chế kinh doanh của ngân hàng” (Phan Thị Thu Hà,2013). Trong các hoạt
động kinh doanh của ngân hàng, kinh doanh tín dụng mang lại nguồn lợi nhuận
lớn nhất. Tuy nhiên, rủi ro tín dụng (RRTD) cũng là rủi ro lớn nhất trong các loại
rủi ro, có thể gây thiệt hại nặng nề cho các ngân hàng thương mại (NHTM),
thậm chí làm phá sản ngân hàng. Vì thế, hạn chế khả năng gây ra rủi ro tín dụng
luôn là mối quan tâm hàng đầu của các NHTM.
“Quá trình hội nhập kinh tế Quốc tế đã và đang mang lại nhiều cơ hội
cũng như thách thức đối với hệ thống NHTM Việt Nam, đòi hỏi hệ thống
NHTM Việt Nam phải đổi mới cả về chất và lượng. Sau hơn 20 năm hoạt
động, Ngân hàng TMCP Quốc tế Việt Nam đã vượt qua những khó khăn thử
thách của thị trường, từng bước lớn mạnh và tạo vị thế trên thị trường tài
chính – ngân hàng Việt Nam, đóng góp một phần vào sự phát triển chung của
đất nước. Tuy nhiên, hoạt động kinh doanh của ngân hàng hiện còn bộc lộ
nhiều hạn chế, đặc biệt trong lĩnh vực tín dụng – hoạt động đem lại thu nhập
chủ yếu cho ngân hàng: Chất lượng tín dụng chưa cao (tỷ lệ nợ xấu của ngân
hàng tăng từ 1,81% năm 2013 tăng lên 2,01% vào năm 2015; nợ quá hạn của
ngân hàng cũng tăng trong 3 năm qua, từ 415,701 tỷ đồng lên 505,294 tỷ
đồng trong 3 năm 2013 – 2015) quản trị rủi ro tín dụng chưa hoàn thiện, sản
phẩm tín dụng chưa đa dạng, cơ chế cho vay còn nhiều bất cập, cơ cấu cho
vay chưa hợp lý.... Điều đó làm cho cho Ngân hàng TMCP Quốc tế Việt Nam
phải đối mặt với nhiều rủi ro, ảnh hưởng tiêu cực tới hiệu quả kinh doanh
chung của ngân hàng. Thực tế đó đòi hỏi phải có những nghiên cứu mang tính
hệ thống và sâu sắc nhằm tìm ra biện pháp giảm thiểu rủi ro trong hoạt động