
Phải chăng Elaine Garzarelli đã làm giàu bằng cách thực hiện các
thương vụ đầu tư theo đúng như những gì bà đã khuyên người khác?
Không phải đâu. Sau sự kiện kể trên, bà trở thành một trong những
chuyên gia tư vấn có mức lương cao nhất nước Mỹ (ước đoán khoảng
1.5 đến 2 triệu đôla một năm).
Tiền cứ thế đổ về Quỹ tương hỗ mà bà là một trong những người tham
gia đồng sáng lập và chưa đầy một năm, tổng số tiền đã lên đến con số
700 triệu đôla. Mức quản lý phí 3%, tức 21 triệu đôla mỗi năm, sau khi
chia lại cho anh em nhà Shearson Lehman – những người đồng sáng lập
và các cộng sự, cũng giúp bà thu về một khoản tiền không nhỏ. Ngoài
ra, năm 1996, bà còn phát hành một bản tin đầu tư và ngay lập tức có
hơn 82.000 người đăng ký đặt mua dài hạn.
Vậy là những lợi ích kinh doanh từ địa vị của một chuyên gia tư vấn đã
giúp chính Elaine Garzarelli cũng như anh em nhà Shearson làm giàu,
chứ không hề giúp gì nhiều cho những người làm theo lời khuyên của
bà.
Đến năm 1994, các cổ đông đã bỏ phiếu đồng ý giải thể Quỹ tương hỗ
của bà với lý do hiệu quả hoạt động của quỹ thấp đến mức không thể
chấp nhận được. Doanh thu trung bình trong suốt thời gian quỹ hoạt
động chỉ đạt 4,7% mỗi năm, so với con số 5,8% của S&P 500.