
Thư gửi cho thiên đường

-Hà vân!cha em bị tai nạn!em mau về đi.-lời nói cô chủ nhiệm thoảng qua tai nó
như một cơn gió vô tình.vẫn cái dáng vẻ bình thản đến lạ lùng nó khẽ trả lời:
-không sao cô ạ!em còn phải học!-rồi nó bỏ vào lớp để mặc cô đứng đó bất động.
-cô chủ nhiệm gọi mày ra làm gì thế?-lũ bạn nhao nhao hỏi.
-ah,cũng không có gì,cô phê bình tao vì điểm kiểm tra kì này kém quá thôi!cũng
không có gì đâu!-nó bỗng mỉm cười,cười vì việc cô vừa nói với nó.giá mà ở đây
lúc này không có ai chắc chắn nó sẽ không ngần ngại cười thật to,ôm bụng mà cười
lớn.
vang vang trong tâm trí là câu nói của cô:"cha em bị tai nạn!!!"
cha!ông ta ư?con người đó sao?con người đó cũng xứng đáng có được cái tư cách
cao quý ấy à?thật nực cười!!!!
nực cười quá đi!!!
nếu có thể ngay từ lúc ban đầu nó mong không phải trở thành con của mẹ và ông
ta...
nếu có thể ngay lập tưc nó muốn cứa vào tay để cho dòng máu nhơ bẩn ấy không
bám vào cơ thể nó...
nếu được nó càng muốn hơn ai hết xé tan cái thể xác này trả lại hết những gì đã
ban cho nó...
nó không cần!!! không cần nhận bất cứ sự thương hại nào từ con người ấy.
cha ư?xa lạ quá!cha?!!! cái từ đó cứ như một vật thể xa lạ không bao giờ xuất hiện

hoặc tồn tại trong trái tim của nó...cô đơn và không được yêu thương....trái tim với
những mảnh ghép hình còn thiếu....
cha!!! có thể gọi người đó là cha sao?khi ông ta dám vứt bỏ máu thịt của mình để
di với người đàn bà khác lúc mẹ nó vừa mất...
xứng đáng lam cha không khi mười năm sau lại đứng trước mặt nó và lại muốn
đón nó ra khỏi cái nơi đã ném nó vào.
cha!phải biết bao nhiêu lần người đó muốn nó gọi như vậy.
cha ư?cha à?có thể bỏ qua mọi chuyện và gọi ông ta như vậy sao?ông muốn nó lấp
đi quá khứ ngày ấy.vậy còn nó?ai sẽ lấp đi đau buồn của nó đây?ai sẽ xoa dịu hận
thù trong nó?ai vậy?sẽ là ai đây????
không bao giờ!sẽ không bao giờ!! nó chịu về sống với ông ta là để chờ đợi..chờ đợi
cái ngày ma ông ta sẽ phải trả giá cho mọi việc.và ngày đó đã đến rồi!ngày đến
nhanh thật,ít nhât là nhanh hơn những gì nó dự đoán....
******************************************************
-sao con không đến chỗ cha con?ông ấy rất muốn gặp con.con mau đến bệnh viện
thăm cha con đi,vân. - giọng người đàn bà nhẹ nhàng nhắc nhở qua điện thoại.
vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng nó trả lời dửng dưng:
-không thích!

