Nh c l i th y v a nói gì? .
V. là m t h c sinh b ng b nh nh t l p mà h u nh giáo viên nào ướ ư
cũng bi t ti ng. Trong gi Toán, th y X. đang say s a gi ng bài (vế ế ư
m t v n đ khó c a ch ng trình), c l p đang chú ý l ng nghe. ươ
Riêng V. ng i d i c khi nào th y quay m t lên b ng là l i trêu ch c ướ
m y b n bên c nh r i t m t m c i m t mình. ườ
B t ch t th y quay xu ng th y V. đang c i, trêu b n, th y giáo ườ
nghiêm kh c:
- V., em đ ng d y và nh c l i th y v a nói gì?
V. đ ng d y và nhanh nh u đáp:
- Th a th y… th y v a nóiư :”V., em đ ng d y nh c l i th y v a
nói gì” .
C l p c i lên, còn th y giáo thì đ m t tía tai. ườ
Vào “tình c nh” này c a th y giáo X., b n s làm gì?
1. Đành làm ng quay lên b c gi ng ti p t c công vi c c a mình,ơ ế
không đ ý đ n em h c sinh đó n a. ế
2. B n t c gi n đu i em đó ra kh i l p đã thái đ không nghiêm
túc v i th y cô giáo.
3. B n bình tĩnh nhìn th ng vào em h c sinh yêu c u em nh c l i
v n đ b n đang gi ng. N u em t ra lúng túng không tr l i đ c ế ượ
thì b n ph i có s nh c nh th t nghiêm kh c.
**************
S b ng b nh, “láu cá” c a h c sinh đôi khi đ y giáo viên vào nh ng tình ướ
hu ng “d khóc d c i”. Trong nh ng tình th đó n u b n không th c ườ ế ế
s nhanh trí, thông minh thì khó có th x lý m t cách thành công.
Hi n t ng h c sinh trong l p không chú ý nghe gi ng, l i trêu ch c b n ượ
không l y gì làm l , nh t là b n l i đang d y m t l p có nhân v t “th y
nào cũng bi t ti ng”. M t s giáo viên do đã quá quen v i chuy n đó,ế ế
v l i cũng không mu n ph i tr c ti p đ i m t v i nh ng h c sinh ế
bi t y nên cũng đành “làm ng ”. ơ
Nh ng m t giáo viên nghiêm kh c b n không th ch p nh n đ cư ượ
chuy n đó. Vi c làm c a b n c n thi t đ duy trì k c ng l p h c ế ươ
đ ng th i đ m b o quy n l i c a h c sinh trong vi c ti p thu ki n th c ế ế
trên l p, s qu y phá trêu ch c c a em h c sinh đó s làm nh h ng ưở
đ n vi c h c t p c a các b n khác không coi tr ng s m t c a giáoế
viên.
Không ng m t giáo viên nghiêm kh c nh b n cũng ư lúc b h c sinh
“gi n m t”. B n yêu c u h c sinh đ ng d y nh c l i l i b n nói là hành
đ ng nh c nh thái đ thi u t p trung c a em đó, b n bi t ch c r ng ế ế
h i em đó cũng không nói đ c. Ch c ch n b n ch đ i m t s p ượ
úng t h c sinh chu n b m t “bài” c nh cáo. Nh ng không ng m t ư
“s h ” trong câu nói c a b n đã b h c sinh đó “t n d ng” t o ra m t đònơ
“ph n bác”. Qu th t ph i th a nh n câu tr l i c a c u h c sinh đó
không sai, nh ng đó không ph i đi u b n c n h i. b n s t c gi nư
đu i h c sinh ra kh i l p vì thái đ l ? Nh ng b n nên nh r ng đây là ư
m t h c sinh b ng b nh gi i s nên s không d dàng “đ u hàng”, ướ
ch c ch n s ti p t c “đ u tay đôi” v i b n ch nh t đ nh không ch u thi ế
hành. Lúc đó b n s ph i x ra sao? S nóng v i đã đ y b n l n sâu
vào tình th khó x .ế
Bình tĩnh m t chút b n s nh n ngay ra r ng đó ch là s ch ng ch và láu ế
cá c a h c sinh. Và ph i công nh n là l p lu n c a c u h c sinh này cũng
không ph i không lý. Nh ng “cái lý” c a c u ta b n l i bám vào chính ư
s h trong câu nói c a b n. Chính v y t t nh t trong lúc này b nơ
không nên đ câu chuy n ch m d t đó mà ti p t c ph i “làm ra nh ”. ế
B n ph i t tr n an mình tr c ti ng c i c a h c sinh “v đ c ướ ế ườ
th ng” c a c u h c sinh đó. Sau đó b n tìm cách kh c ph c s h c a ơ
mình b ng cách đ t l i m t câu h i khác, ràng chính xác h n: “Em ơ
nh c l i th y v a gi ng v ph n gì?”. Ch c ch n em h c sinh đó s
không còn cách nào đ ch ng ch , tùy tình hình c th b n quy t ế ế
đ nh cách x phù h p. Nh ng bi n pháp nào thì b n ph i t ra h t ư ế
s c nghiêm kh c đ ch n ch nh ngay hi n t ng h c sinh thi u l đ v i ư ế
giáo viên l i hay ch ng ch và lý s “cùn”. ế