Tôi đã tỏ tình như thế
Có th bn cho là bun cười, nhưng tôi yêu t ngay khi còn tí. Đó là khi tôi
còn đi học mu giáo, tôi yêu cô giáo, yêu say đắm. Tôi t nh ln lên nht
định s ly cô.
Cách tỏ tình của tôi hồi đó là ị đùn để cô phải chăm sóc tôi, là đủ những thứ nhũng
nhiễu gì nữa chả nhớ hết. Sau đó tôi yêu cô học cùng mẫu giáo, vì cô bé kháu
khỉnh, lại có chiếc xe banh. Cách tỏ tình hết sức đơn giản, tôi chỉ đơn giản ngồi
vào chiếc xe đó, cô bé ngi trước,i ngồi sau, vòng tay lên tay lái, ôm trọn cô bé.
Một sự sở hữu rõ ràng, trong ánh mắt ghen tị của bọn trẻ.
Lên lớp 1 hay lớp 2 gì đó, tất cả bọn con trai chúng tôi đều mê cô bé lớp trưởng
kiêm qun ca. Một cuộc ganh đua quyết liệt xảy ra, cách tỏ tình là ly dây chun
bắn vào người mình yêu quý. Bất clúc nào cô y quay đi là bn con trai chúng tôi
li làm cái trò y, sau này thấy tốn kém q liền chuyển sang vê giy bắn, tất nhiên
là bn khẽ thôi. Tình yêu qulà đau đớn!
Rồii lên lớp 4, chuyển trường. Cách tỏ tình của bọn con trai ở ngôi trường mi
hơi khác một chút, bây giờ thích cô bé xinh xắn nào đấy, chúng tìm cách đẩy thằng
bạn khác ngã vào cô bé đó. Muốn ăn gắp bỏ cho người đấy mà. Tôi cũng không
phải ngoại lệ, nhanh chóng theo mốt.Trong một ln bị xô đẩy, tôi húc cả đầu vào
mặt một con bé lớp bên, chảy cả máu đầu, cái sẹo bây giờ vẫn còn. Con bé thì suýt
gãy răng. Từ đấy chừa. Thế nhưng sau đó bọn con trai lại nghĩ ra cách tỏ tình quái
đản hơn, đó là ném những quả ké vào tóc bọn con gái. Có đứa con gái phát khóc vì
cmột nắm quả ké dính chặt vào gỡ cả buổi không hết.
Tôi lên lớp 5, tôi không còn nghịch ké nữa, mà chhay nhìn ngm cô quản ca
trắng trẻo lớp bên thôi. Chỉ nhìn thôi, không gì khác. Thế rồi lớp 6, tôi hay nhìn
ngm, tất nhiên, nhưng bạo phổi trêu chọc những câu vô nghĩa, tôi không nhớ nữa.
Đó cũng là một cách tỏ tình.
Lp 7 là một sự đột biến, lại chuyển trường. Tôi bắt đầu để ý đến cô bé cùng lớp
mới. Và món quà ttình của tôi là đâu như 1kg giấy vụn kế hoạch nhỏ. Nhưng
nàng không đáp lại gì cả ngoài việc thi thoảng ban cho tôi một nụ cười.