
Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp
Chương XIV
Thành Troy thất thủ và nàng Helen được cứu thoát
Từ trên những bức tường thành của mình, quân Troy nhìn thấy những
đám khói đen bốc lên từ bầu trời đằng xa, toàn bộ lực lượng quân Hi Lạp đã
lên thuyền ra khơi. Quân thành Troy chưa bao giờ cảm thấy vui sướng đến
như vậy. Họ trang bị vũ khí cho mình bởi họ sợ rằng quân Hi Lạp đang mai
phục ở đâu đó, chỉ đợi họ ra bên ngoài để tấn công. Họ cẩn trọng ra khỏi
thành đến cạnh bờ biển. Tại đây, họ nhìn thấy các túp lều đã bị thiêu trụi,
còn khu vực cắm trại bị bỏ không. Đi xem xét tình hình được một lúc thì họ
bắt được Smon, đang cố tìm cách núp ở chỗ không mấy kín đáo. Quân Troy
lao đến chỗ chàng trai trẻ, vừa chạy vừa la hét đầy giận giữ. Họ dùng dây
thừng trói hai tay của chàng thay nhau đá chàng và kéo lê chàng đến chỗ của
vua Priam và các hoàng tử đang quanh quẩn xung quanh chỗ con ngựa gỗ
khổng lồ. Sinon nhìn xung quanh trong khi có một số người nói rằng tốt nhất
nên dùng lửa tra tấn chàng trai trẻ để bắt anh ta nói ra toàn bộ sự thật về con

ngựa này. Các vị chỉ huy ngồi trong ngựa đều cảm thấy hơi sợ bởi rất có thể
các hình thức tra tấn dã man của quân Troy sẽ khiến cho Sinon khai ra sự
thật. Nếu như vậy thì quân Troy chỉ cần đốt cỗ máy bằng gỗ là có thể tiêu
diệt được lực lượng nòng cốt của quân Hi Lạp. Một bầu không khí nặng nề
bao trùm lên các hoàng tử ngồi bên trong ngựa.
Tuy nhiên, ngay cả khi bị đe dọa như vậy, Sinon cũng nói:
- Tôi quả thật là một người đàn ông tội nghiệp, gặp quá nhiều chuyện
bất hạnh. Toàn bộ quân Hi Lạp đều ghét bỏ tôi, trong khi đó quân Troy lại
kiên quyết giết chết tôi cho thỏa lòng thù hận.
Khi quân Troy nghe thấy chàng trai trẻ nói rằng quân Hi Lạp ghét bỏ
anh ta thì họ đều rất tò mò và hỏi anh ta xem anh ta là ai và làm thế nào anh
ta đến được đây.
Đáp lại, Sinon nói :
- Tôi là một người bạn thân thiết và là người đánh xe ngựa của
Palamedes. Ai cũng biết rằng lão Ulysses độc ác rất ghét ông chủ của tôi và
đã bí mật giết chết ông ấy khi ông đang câu cá trên bờ biển. Khi tôi phát
hiện ra điều đó thì bị ông ta đe dọa sẽ giết chết tôi nếu tôi dám tiết lộ bất cứ
điều gì về chuyện này. Tôi vô cùng tức giận và không thể giấu nổi cảm xúc

của mình nên đã tiết lộ với một vài người bạn thân của tôi. Không hiểu sao,
chuyện này lại đến tai Ulysses khiến ông ta nổi giận lôi đình. Từ giờ phút đó
trở đi, ông ta tìm mọi cơ hội để giết chết tôi. Tuy nhiên, nhà tiên tri
Calchas... - đến đây anh ta dừng lại một lát rồi nói tiếp - Mà tại sao tôi lại
phải kể cho các người nghe một câu chuyện dài đến như vậy nhỉ? Nếu các
người ghét tất cả quân Hi Lạp thì cứ giết chết tôi đi. Tôi chắc rằng đây cũng
là mong muốn của Agamemnon và Ulysses đấy. Hơn nữa, ngay cả Menelaus
cũng sẽ cảm ơn các người vì đã khiến đầu của tôi lìa khỏi cổ. Các người cứ
giết chết tôi đi, bây giờ có nói nhiều cũng vô ích mà thôi.
Tới đây thì quân Troy lại càng tỏ ra tò mò hơn bao giờ hết. Họ nóng
lòng muốn nghe nốt phần còn lại của câu chuyện nên đã buộc chàng trai trẻ
tiếp tục kể: Sinon nói rằng quân Hi Lạp đã xin ý kiến của nhà tiên tri, và ông
ta nói rằng kiểu gì thì quân Hi Lạp cũng nên hi sinh một người trong lực
lượng của mình để xoa dịu sự tức giận của các vị thần và để các vị thần phù
hộ cho họ được thuận buồm xuôi gió trong chuyến đi quay trở về nhà. Sinon
lại tiếp tục:
- Nhưng vấn đề là nên hy sinh ai đây? Họ đến gặp nhà tiên tri Calchas
để xin lời khuyên nhưng ông ấy từ chối không chịu tiết lộ bất cứ điều gì.
Mười lăm ngày trôi qua mà quân Hi Lạp không bắt nhà tiên tri hé răng nói

nửa lời. Cuối cùng, do bị Ulysses bức ép, ông ấy phải chỉ tôi và nói rằng tôi
phải trở thành nạn nhân. Tôi bị trói và giam cầm trong khi họ làm một con
ngựa lớn để tế thần, như vậy quân Troy không bao giờ có thể kéo con ngựa
vào trong thành của mình. Ngược lại, nếu các người tiêu hủy nó thì nữ thần
sẽ chuyển sự tức giận của mình về phía các người và sẽ không bảo hộ cho
các người nữa. Bây giờ thì họ đã lên đường quay trở về nhà và mang theo
hình ảnh thiêng của nữ thần rơi từ trên thiên đàng xuống. Họ nói rằng họ sẽ
mang hình ảnh đó về Hi Lạp và cất giữ trong đền thờ của nữ thần Pallas
Athene. Họ nói rằng nữ thần đã nổi giận với họ vì Ulysses đã đánh cắp vật
thiêng của mình nên đã nguyền rủa họ không bao giờ chiếm được thành
Troy. Sau khi nghe nhà tiên tri nói như vậy, tất cả mọi người đều hoảng loạn
và quyết định bỏ cuộc .
Trên thực tế thì quân Troy đã ngốc nghếch khi tin toàn bộ câu
chuyện.của Sinon. Họ cảm thấy thương cảm cho số phận bất hạnh của anh ta
và cởi trói cho con người khốn khổ này. Sau đó, quân Troy dùng dây thừng
buộc xung quanh con ngụa gỗ và đặt nó lên bánh trượt giống như cách mọi
người hạ một con thuyền xuống nước. Xong xuôi đâu đấy, họ tập trung lực
lượng kéo con ngựa khổng lồ vào trong cổng Scaean. Trẻ em và phụ nữ nhìn
thấy con ngựa đều cảm thấy thích thú. Họ hò hét nhảy múa và cũng tham gia

kéo chú ngựa về nhà. Đến nửa đêm thì chú ngựa gỗ đã đứng ngay ngắn ở sân
trong của lâu đài.
Sau đó, mọi người trong thành Troy bắt đầu nhảy múa, uống rượu ăn
mừng và hát hò ầm ĩ. Những người lính được cử canh thành cũng uống
nhiều và ngà ngà say. Lễ hội kéo dài đến tận nửa đêm, sau đó mọi người
quay trở về nhà và ngủ một giấc thật say. Không ai nghi ngờ gì về những
chuyện vừa xảy ra cũng như câu chuyện của chàng trai trẻ bị ghét bỏ bên
phía quân Hi Lạp. Trong khi đó, những chiến thuyền của quân Hi Lạp từ đảo
Tenedos đã quay trở về thành Troy với tốc độ nhanh nhất có thể.
Có một người duy nhất trong thành Troy không uống rượu và cũng
không ngủ đó là Deiphobus. Chàng yêu cầu Helen đi cùng mình bởi chàng
biết rằng nàng có khả năng bắt chước giọng nói của bất cứ người nào nàng
đã gặp. Đồng thời Deiphobus cũng cử một vài người bạn của mình để đi
cùng mọi người đến đền thờ. Sau đó, chàng đứng bên cạnh con ngụa, cầm
tay Helen và thì thầm với nàng rằng nàng phải gọi tên của tất cả các vị chỉ
huy bằng giọng của vợ họ. Mặc dù không thích thú với công việc này nhưng
Helen buộc phải tuân theo. Đầu tiên nàng gọi Menelaus bằng chính giọng
nói của mình, rồi Diomedes bằng giọng của vợ chàng và Ulysses bằng giọng
của Penelope. Thực tế Menelaus và Diomedes rất muốn trả lời nhưng