Violet Christmas
Chuyn xy ra một nơi nào đó, mt thành ph nào đó n kia trái đất hay
ngay con ph cnh nhà tôi….. Ch cn nơi y có lá vàng vào mùa thu, hoa
violet và tuyết trắng khi tháng 12 v
Chuyn xy ra mt nơi nào đó, thể rt xa nhưng cũng thể rt gn, mt
thành ph nào đó bên kia trái đất hay ngay con ph cnh nhà i… Ch cn nơi
y có lá vàng vào mùa thu ,hoa violet và tuyết trắng khi tháng 12 v
1. Yellow fall
Mt bui chiu, ging như mi chiu thu khác, se lnh bun. Nhưng chiu nay
li có mưa, nhng cơn mưa hiếm hoi trong cái mùa hanh hao này. Mưa nh lc rc
rải đều, hoà cùng vi những đợt vàng rng l t. Tri nhp nhong, khong mt,
hai tiếng na là mt tri s tt. Nng n ng sm, kvàng sm, và con ph
cũng vàng sm.
Tôi lướt đi vô đnh, không mục tiêu, không đích đến.
Ph vng hiu ht. Trong cái tiết tri thế này tmy ai mun ngoài đường, nht
li mt mình. Mi người đã t tìm ly cho mình i riêng, m cúng hnh
phúc. Ch còn lại i, mt mình mt chn, c mt bu tri, mt con ph vng, vi
hàng tá lá khô. Nhưng biết nói thế nào nhỉ ? Tôi hnh phúc.
Cht.....
Tôi nhìn thấy cô.Đúng, mt gái.Cô gái tr măng, tóc nâu sậm màu ht d, mái
tóc tht hng h bi mt si ruy ng tím, đang một mình do bước tn con ph
ca-riêng-tôi.
Dường như cũng ging tôi, bước đi trong đnh. Chm i, cô đặt cn lên
nhng chiếc km ướt. Cô kh ngước lên nhìn nơi nhng chiếc lá y bắt đầu
rơi xung. Mưa giăng trên tóc cô như những giọt sương.Tôi i theo qua nhng
hàng y. không h biết, mà lcũng không cần biết. Chắc hẳn nghĩ
con ph này cũng chỉ -ca- riêng-cô mà thôi.
c đi mãi đến gn cuối con đường, rồi dừng bước trước mt ng ghế i. Nh
nhàng ngi xung, im lng nhìn rơi. Một đợt gió ùa đến, người con gái kh
rùng mình, kéo li chiếc khăn lụa mng manh. C như vy, ngồi im lặng mt
lúc lâu. Đôi mắt nâu cm. Lnh lẽo đượm buồn.
Rồi đột nhiên…
Cô đứng lên…
Có lẽ là cô ấy sắp đi, vì cô y quyết định trả lại con phố này cho tôi.
Nhưng thật bất ngờ.
Cô ấy đứng dậy. Và cô khóc.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một i đang khóc khoảng cách gần đến thế. B vai
cô run lên dưới làn gió thu buốt lạnh.
Tôi nghĩ vu , người ta khóc là chuyện bình thường. Cuộc sống này đầy rẫy
những đau khổ, đâu phải c nào cũng muốn cười cười được. Nhưng rồi tôi lại tò
mò. i muốn biết sao cô y khóc. Những giọt mưa vẫn lắc rắc i như nhng
giọt sướng.Mưa và nước mt, tht ging cũng thật khác nhau.
Leng keng, leng keng, mt tiếng chuông lnh lót. C i đều quay li v phía
tiếng chuông. Chiếc xe n kem. Kem… kem… và kem… liu thuc tr liu an
thn hiu qu nht tôi tng biết. Chng phi khi nào bun người ta cũng được
khuyên là hãy ăn kem đy sao.
Trong lúc i mi nghĩ ngợi lung tung, i đã đi về phía chiếc xe t lúc nào.
Tri hơi lnh, nhưng kem thì lúc nào cũng ngon. Đn đo một giây, cô mua mt cây
kem vanilla chocolate tht lớn. Đôi mt nâu ngi ng khi đ chiếc kem t tay
anh bán hàng. Trước đó một phút, vn khóc. Vày gi, háo hc như mt cô
bé con. Tht l lùng.
"Nhng người thích ăn kem vanilla chocolate va ngt ngào li rt cng rn,
không biết có như vy không",i t hi, "chắc đúng", rồi lại t tr li.
quay li chiếc ghế, nhm nháp chiếc kem. Đôi mắt u kng n trng rng na.
Ít ra y giờcô đã có mt th để quan tâm. Tôi li gn cô, tht kh khàng... m
cây trên cao đã vàng rum c, ch ch đợt gió na là rơi. Tôi kh th, hơi th
buốt giá, đ mnh làm rơi mt chiếc khô, chiếc màu đ duy nht gia rng
vàng.
Chiếc lá chao mình, nh nhàng rơi xung. dng li ngay trên vai cô, đậu trên
chiếc khăn lụa. gái kh git mình. Nhn ra chiếc lá, cm lên, nhìn cm
chú. Chiếc lá đỏ thm như đốm lửa. Thật may, vy giờcô đã tới hai điều để
quan m : một y kem và mt chiếc lá. i nghĩ rằng một gái đơn chỉ cần
thế là đủ thoát khỏi buồn phiền ,chính tôi cũng ch mong được tng y th.
Cô ấy như vậy là quá may mắn rồi.
Cô li đứng dy. Mưa đã nng ht hơn, không còn là mưa bi na. Tri cũng đã ti
hẳn, đèn đường đã thp lên. l đã đến c phi v nhà. rút t túi xách mt
cây dù và căng lên. Bóng cô ch còn lp ló dưới bóng cây dù đỏ . Cô vn cm chiếc
lá khô, xoay xoay cung lá trong các ngón tay mm. Còn tôi, tôi vn ngm nhìn cô,
lng l mt. Bt cht, quay v phía tôi,cười. Đã bao gi bn nhìn
thy mt cô i cười. Tôi chỉ biết trong khoảnh khắc y, dường như tôi đã tan ra.
Ln này tôi biết, n cười y là dành cho tôi.