Xuất hiện và biến mất
Hết năm tiết. Khoác chiếc ba lô to s lên vai, tôi lao ra khi lp như mt chiếc xe
động cơ bn t 125 pn khi, mun đá bay tất c nhng gì xut hin trên đường
đi. Lại thêm mt sai lm v vẩn m đi tong 2 đim trong mt bài kim tra quan
trng! Hà, con bn thân mang phong cách hippy na mùa, lếch thếch đuổi theo tôi.
Qu tha ma bt…
Còn 500m tđến bến xe bus gn nht. Mt cái gì đó màu xanh da trời đập vào mt
tôi. Như b thôi miên, gương mt tôi lp tc dãn ra hết cỡ. Đó màu áo ca Blue,
cái tên dành cho một XX được đặt bi chính tôi. Quên bng cơn cáu gin, tôi chen
ln trong đám đông, muốn bước thật nhanh đến ch Blue. Nhưng, qu tha ma bt
mt ln nữa, tôi đến va kịp khi bus đến. Li không kp. Tôi da lưng vào ct bến
xe, th ht ra. Vừa lúc đó thì Hà ào ti. Ngi trên chiếc cào cào “chiến”, nó búng
tay cái choách, hỏi thăm với mt ging mà theo tôi tmang tính châm chc nhiu
hơn là quan tâm:
- Li đuổi theo mt bóng hng nào h? Đời là thế đấy bn iu…
Trước mt tình hung như thế, tôi ch có th ngoác ming cười ha ha, dù tn đáy
lòng tôi ch muốn đưa c cái ba lô ra để bt ming nó. Tuy vy, nhìn vào mt tt
ca vn đề, tôi vn thy mình may mn vì chưa để Hà biết điều gì. Tôi biết rõ nó
như lòng bàn tay, do vy tôi biết c dàn ý v ni dung nhng nó s bình lun. Nó
s dùng mt s tính từ, đại để nhưchui mt bung”, sến”, hay “ngc xít”
đấy. Vân vân và vân vân…
Nhưng may mn y không kéo i quá lâu. Như mi ln, Hà ch cn mt tuần để
biết mi bí mt i đã c công che giu trong sut mt tháng.
- Vậy là mày đã đuổi theo cái áo blouse màu da tri y trong sut mt tháng? Cái
ng điệu nó th hin câu hi khiếni có cm giác dường như mình đang làm
chuyn đó ngu ngốc nhất trên đời.
- , tôi xi lơ. - Dù gì thì tôi cũng chẳng biết cách nào mà phn pháo.
- Mày ngc thế! (câu ca ming). Mày là con trai mà? Hay là mày để tao làm quen
vinhé? Tao là con gái, hehe (vẫn cái điệu b trào phúng c hu...)
- Thôi, tao xin! Tôi gào lên trước khi nhn ra s thái quá ca phn ng. Mày s làm
Blue s chết khiếp vii v hippi lai hiphop này. Nếu mày thông minh đến vy
sao không kiếm mt gã bn trai đi và để tao yên???
Trong mt phút yên lngith thy s kinh ngc tt độ qua đôi mắt m to
chưa tng thy ca cô bn. Có l có điều gì đấy không n trong phát ngôn va ri
chăng? Nng không có nhiu thi gian đến thế cho tôi hiu chuyn đang diễn
ra, ngay sau đấy Hà quay ngoắt đi, lại búng tay cái choách “OK, s như mày mun.
Mày đã cm thy bm phiền đến thế kia ư?”
K t hôm đó Hippi-na-mùa gn như biến mt khi cuc sng ca tôi. Hết gi, nó
lao ra khi lớp, lao đến nhà xe, và trên con nga st thân thương, nó li lao v nhà
mà không tmi vi tôi câu nào. Tuy vy tôi dường như không quan tâm lm.
Tôi còn đang bận tn hưởng cái cm giác không có mt người kè kè bên cnh