Giới thiệu tài liệu
Tài liệu này trình bày về Hội chứng Ruột kích thích (IBS), từ các tiêu chuẩn chẩn đoán (ROME IV) đến thực hành quản lý lâm sàng. Nó cũng đề cập đến tần suất toàn cầu của IBS và những cân nhắc đặc biệt đối với bệnh nhân Việt Nam.
Đối tượng sử dụng
Tài liệu này hướng đến các chuyên gia y tế, đặc biệt là bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa, bác sĩ nội khoa, bác sĩ đa khoa và sinh viên y khoa, những người muốn cập nhật kiến thức và nâng cao cách tiếp cận lâm sàng trong chẩn đoán và quản lý Hội chứng Ruột kích thích (IBS) dựa trên các hướng dẫn hiện hành và những cân nhắc cụ thể cho đối tượng bệnh nhân Việt Nam.
Nội dung tóm tắt
Bài trình bày này cung cấp một cái nhìn tổng quan toàn diện về Hội chứng Ruột kích thích (IBS), tích hợp các hướng dẫn quốc tế hiện hành với các phương pháp tiếp cận lâm sàng thực tiễn, đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam. Tài liệu bắt đầu bằng việc phác thảo tần suất toàn cầu của IBS qua các khu vực khác nhau, sau đó đi sâu vào sự tiến hóa của các tiêu chuẩn chẩn đoán, nhấn mạnh tiêu chuẩn ROME IV và những thay đổi đáng kể của nó so với các phiên bản trước. Bài trình bày chi tiết quy trình chẩn đoán, bao gồm các bước thăm dò cần thiết và tối thiểu, đồng thời đánh giá nghiêm túc vai trò và hạn chế của "triệu chứng báo động" trong việc loại trừ các bệnh thực thể, đặc biệt ở dân số Việt Nam nơi tỷ lệ ung thư đại trực tràng khởi phát sớm có thể ảnh hưởng đến sự cảnh giác trong chẩn đoán. Tài liệu giới thiệu thang điểm Asia-Pacific Colorectal Screening (APCS) như một công cụ bổ trợ để phân tầng nguy cơ. Hơn nữa, hướng dẫn này trình bày một chiến lược quản lý IBS có cấu trúc, bắt đầu bằng việc xác định các đặc điểm chính của bệnh nhân, giáo dục và trấn an bệnh nhân, và cuối cùng là tối ưu hóa điều trị. Các chiến lược điều trị được cá thể hóa dựa trên triệu chứng nổi trội (tiêu chảy, táo bón, đầy hơi, đau) và phân nhóm IBS (IBS-D, IBS-C, IBS-M), bao gồm các loại thuốc khác nhau (ví dụ: thuốc chống co thắt, thuốc nhuận tràng, thuốc chống tiêu chảy, thuốc điều hòa thần kinh như mebeverin và thuốc chống trầm cảm) và các can thiệp không dùng thuốc như thay đổi lối sống và chế độ ăn Low FODMAP, giải thích các nguyên tắc và cách áp dụng của nó. Kết luận nhấn mạnh rằng mặc dù phần lớn các trường hợp có thể được chẩn đoán bằng tiêu chuẩn ROME IV mà không cần triệu chứng báo động, cần có sự thận trọng do độ nhạy thấp của các triệu chứng báo động đối với ung thư đại trực tràng giai đoạn sớm, từ đó ủng hộ một phương pháp điều trị cá nhân hóa tập trung vào cải thiện triệu chứng, chất lượng cuộc sống và giải quyết các lo lắng của bệnh nhân.