Giới thiệu tài liệu
Trẻ em mắc rối loạn phổ tự kỷ (ASD) thường phải đối mặt với các vấn đề về hành vi và cảm xúc đồng mắc, vốn có thể ảnh hưởng đáng kể đến chất lượng cuộc sống và quá trình phát triển của chúng. Những rối loạn này, mặc dù không phải là tiêu chí chẩn đoán cốt lõi của ASD, lại phổ biến và có thể che khuất các triệu chứng khác, dẫn đến chẩn đoán muộn và can thiệp chậm trễ. Do đó, việc phát hiện sớm và can thiệp kịp thời các rối loạn đồng mắc này là vô cùng cần thiết để cải thiện tiên lượng lâu dài cho trẻ. Nghiên cứu này nhằm mục đích mô tả đặc điểm hành vi và cảm xúc ở trẻ ASD, đồng thời khảo sát mối tương quan giữa các đặc điểm này với mức độ giao tiếp của trẻ, sử dụng Bảng câu hỏi Các điểm mạnh và Khó khăn (SDQ) như một công cụ tầm soát tiềm năng. Điều này đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng kế hoạch can thiệp hiệu quả.
Đối tượng sử dụng
Các chuyên gia y tế như bác sĩ nhi khoa, thần kinh học, tâm lý học, nhà trị liệu ngôn ngữ, giáo viên giáo dục đặc biệt, nhà nghiên cứu về ASD, và các nhà hoạch định chính sách y tế.
Nội dung tóm tắt
Nghiên cứu này đã khám phá đặc điểm hành vi và cảm xúc ở 71 trẻ em mắc rối loạn phổ tự kỷ (ASD) trong độ tuổi từ 4 đến 16, đến khám và can thiệp tại Khoa Phục hồi Chức năng, Bệnh viện Nhi Đồng 1. Phương pháp nghiên cứu cắt ngang mô tả đã được sử dụng, trong đó Bảng câu hỏi Các điểm mạnh và Khó khăn (SDQ) do người chăm sóc thực hiện, đánh giá năm lĩnh vực chính: triệu chứng cảm xúc, vấn đề cư xử, tăng động, quan hệ bạn bè và hành vi hướng xã hội. Đồng thời, nghiên cứu cũng khảo sát mối tương quan giữa các đặc điểm này với mức độ giao tiếp của trẻ. Kết quả cho thấy các vấn đề về hành vi và cảm xúc đáng kể nhất ở trẻ ASD tập trung vào quan hệ bạn bè (77,5% bất thường) và hành vi hướng xã hội (66,2% bất thường). Đáng chú ý, 88,2% trẻ có điểm số tác động ở mức bất thường, phản ánh ảnh hưởng tiêu cực của ASD đến sinh hoạt hàng ngày. Một phát hiện quan trọng là có mối tương quan nghịch mạnh, có ý nghĩa thống kê, giữa mức độ giao tiếp và hành vi hướng xã hội, cho thấy việc cải thiện kỹ năng giao tiếp có thể đóng góp vào việc giảm thiểu các khó khăn về hành vi, cảm xúc và xã hội. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đánh giá toàn diện các rối loạn đồng mắc và tiềm năng của SDQ như một công cụ tầm soát hiệu quả, hướng tới các can thiệp chuyên biệt nhằm nâng cao chất lượng cuộc sống cho trẻ mắc tự kỷ, đồng thời gợi ý cần có ngưỡng tham chiếu SDQ dành riêng cho dân số Việt Nam.