
I. ĐẶT VẤN ĐỀ
Những năm gần đây ngành mía đường gặp phải rất nhiều khó khăn, đặc biệt là
tình trạng thừa, thiếu nguyên liệu. Diện tích mía ngày càng bị thu hẹp, năng suất mía
đường giảm và khả năng canh trạnh của ngành mía đường trên thị trường thế giới giảm
sút. Ngành mía đường Việt Nam vẫn chưa có lối thoát, bài toán quy hoạch vùng
nguyên liệu hiện đang được các nhà hoạch định chính sách đặc biệt quan tâm.
Theo số liệu Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, sản xuất mía đường niên vụ
2008- 2009 giảm sút nghiêm trọng cả về diện tích, năng suất và sản lượng. Tỷ lệ phát
huy công suất của các nhà máy chỉ đạt 60,7% so với công suất thiết kế. Nguyên nhân là
do thiếu mía nguyên liệu. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng này, trong đó cần đề
cập đến sự không hiệu quả trong đầu tư của người dân, sự đầu tư ồ ạt, dàn trải không có
quy hoạch vào các vùng nguyên liệu mía, bên cạnh đó do kỹ thuật sản xuất của người
dân còn nhiều hạn chế, giá thu mua không hợp lý làm cho họ bỏ trồng mía….
Tại vùng miền núi Tân Kỳ, tỉnh Nghệ An, hiện tại cây mía là loại cây chủ lực, có
tính ổn định cao nhất và góp phần cải thiện thu nhập của người dân. Với hộ nghèo, mía
là cây xoá đói giảm nghèo; với hộ khá, mía là cây để làm giàu. Cùng với sự xuất hiện
của Nhà máy đường Sông Con (nay là Công ty CP mía đường Sông Con), cây mía đã
xuất hiện trên vùng đất Tân Kỳ (Nghệ An) từ hằng chục năm nay. Nhưng nhiều khó
khăn khác nhau như trình độ thâm canh của các hộ nông dân trồng mía còn thấp, chất
lượng giống mía kém, hoạt động của nhà máy đường Sông Con cầm chừng nên cây
mía chỉ quanh quẩn ở một số xã ven thị trấn như Kỳ Sơn, Kỳ Tân hay một số ít đất bãi
ven Sông Con. Một thời gian dài, bà con các dân tộc thiểu số (DTTS) ở Tân Kỳ hầu
như chẳng biết đến việc trồng cây mía trên diện tích lớn để làm giàu hoặc chọn làm
cây thoát nghèo. Cuộc sống của người dân càng vất vả, diện tích đất bỏ hoang ở các xã
vùng sâu, vùng xa như Đồng Văn, Tiên Kỳ, Phú Sơn, Giai Xuân, Tân Xuân... ngày
một nhiều thêm.
Từ khi cây mía phát triển ở huyện Tân Kỳ vẫn chưa có các kết quả nghiên cứu cơ
bản về đất trồng mía của huyện; về công tác giống, chưa xác định được cơ cấu các
giống mía phù hợp với từng loại đất của huyện, do đó chưa đưa được các giống mới có
năng suất, chất lượng cao vào trong sản xuất và các biện pháp bố trí cơ cấu giống mía
theo các vụ; chưa có các nghiên cứu sâu về lượng phân bón, đặc biệt là chế độ bón
phân trên từng loại đất cụ thể của huyện; đời sống của người dân trong vùng còn thấp,
trình độ hiểu biết về các tiến bộ kỹ thuật trong sử dụng đất, sử dụng phân bón, bố trí cơ
cấu giống, thời vụ...còn nhiều hạn chế.
Đứng trước tình trạng đó, chúng ta cần có những biện pháp cụ thể, vạch ra những
bước đi cụ thể để từ đó góp phần nâng cao hiệu quả từ ngành trồng mía, đem lại thu
nhập ổn định cho người dân. Một trong những chiến lược đó là các đề tài, dự án, các thí
nghiệm về giống, về phân bón, để chuyển giao tiến bộ khoa học kỹ thuật đến cho người
dân. Kết quả nghiên cứu của đề tài góp phần duy trì năng suất và chất lượng mía đường
cho vùng sản xuất mía của huyện Tân Kỳ tạo ra sự ổn định về sản lượng và chất lượng
tạo ra vị trí trên thị trường mía. Ngoài ra, việc bố trí cơ cấu giống và thời vụ trồng trên
từng loại đất tạo cho sản lượng mía luôn ổn định trong cả mùa thu hoạch mà vẫn đảm
bảo chất lượng yêu cầu của các nhà máy, tránh được tình trạng bất hợp lý trong quá
trình tiêu thụ. Vì vậy, chúng tôi đi vào nghiên cứu đề tài: “Nghiên cứu các giải pháp
nâng cao năng suất và chất lượng mía đường huyện Tân Kỳ tỉnh Nghệ An”.