Câu hỏi cho nhà quản trị

và nhân viên?!

Chào các bạn! Sau khi đọc bài viết "bài học nơi công sở " của Mỹ

Duyên, tôi chợt nhớ tới một câu chuyện mà lúc còn là sinh viên

năm 2 cô giáo dạy quản trị văn phòng đã kể cho chúng tôi nghe!

Qua câu chuyện này tôi thấy mình học được một bài học rất hữu

ích , cho nên tôi muốn kể cho các bạn nghe để cùng nhau chia

sẽ!

Một công ty nước ngoài đang cần tuyển một giám đốc Marketing

với mức lương khá hấp dẫn nhưng bù lại yêu cầu của họ rất cao!

Trong một thời gian ngắn đã có rất nhiều người mộp đơn vào vị

trí này. Sau cùng có 10 người được vào vòng trong sẽ do đích

thân tổng giám đốc công ty phỏng vấn!

Rồi ngày phỏng vấn cũng đến, tất cả các thí sinh được đưa vào

một phòng rộng và ngồi đối diện với ban giám khảo.

Khi các thí sinh vào phòng, thì trong phòng chỉ có một người lao

công già nua đang chuẩn bị cho buổi phỏng vấn. Mọi người

không ai quan tâm, chú ý đến ông lão đó, họ vội vã tìm lấy chổ

ngồi tốt nhất cho mình.

Khi hội đồng giám khảo vào, họ vô cùng ngạc nhiên khi không

phải là 10 thí sinh mà là 11 thí sinh. Họ yêu cầu người này đi ra,

nhưng anh ta đã nói rằng: sẽ rất tổn thất cho công ty khi tôi không

vào làm ở công ty này!

Mọi người đều ngạc nhiên! Vị chủ toạ liền hỏi: tại sao anh lại nghỉ

như vậy? Theo tôi được biết thì anh đã bị loại rồi mà!

Anh ta bình tĩnh trả lời: tôi đã làm nhân viên cho 7 công ty khác

nhau trong 2 năm, nên tôi nghỉ mình có đủ khả năng để làm giám

đốc của bộ phận marketing cho công ty này!

Người chủ toạ hỏi tiếp: vậy tại sao anh lại thay đổi công ty nhiều

đến thế chỉ trong 2 năm?!

Anh ta nói: Tại vì tất cả các công ty đó đều đang đứng trên bờ

vực phá sản!

Nghe xong câu trả lời của anh ta, cả kháng phòng đều bật lên

tiếng cười, ngay cả người lao công gia đang bê những tách trà

vào phòng cũng không kiềm nén nỗi!

Sau khi, tiếng cười đã dứt, vị chủ toạ liền hỏi tiếp: anh đã làm cho

7 công ty phá sản, mà anh lại nghỉ mình có thể làm giám đốc

Marketing được sao?!

Anh ta lại từ tốn nói: sao ông không hỏi tại sao những công ty đó

phá sản?! Họ đang đứng trên bờ vực phá sản nhưng họ lại không

theo kế hoạch marketing của tôi! Họ lại làm theo con đường an

toàn hơn của họ!

Anh ta nói tiếp: và tôi nghĩ, ông cũng không phải là người chủ toạ

hôm nay, mà người chủ toạ phải là người lao công kia mới đúng!

Anh ta vừa nói xong, mọi ánh mắt của cả phòng đều nhìn về

ngưởi lao công đó một cách ngạc nhiên và sững sờ!

Sau đó anh ta đứng lên ra về!

Tôi đã học được một bài học qua câu chuyện này, vậy thì bạn

hay đọc thử xem mình sẽ học được gì qua câu chuyện?

Và nếu bạn là người tổng giám đốc đó bạn có nhận người thanh

niên này vào làm cho công ty bạn không?!