Chữ người t tù ca Nguyn Tuân
I/Tìm hiu chung
1.Tác gi
Nguyn Tuân (1910-1987) người Hà Ni. Phong cách ngh thut ca Nguyn
Tuân: tài hoa, tài tử, uyên bác, độc đáo. Tác phm ca Nguyn Tuân là nhng t
hoa, trang văn đích thc th hin tm lòng gn bó thiết tha vi nhng giá trvăn
hóa c truyn, vi nếp sống thanh cao, đầy ngh thut ca ông cha… Nguyn
Tuân s trường v tu bút.
Tác phm tiêu biu: Vang bóng mt thi (1940), Sông Đà (1960), Hà Nội ta đánh
M gii (1972),…
2.Tác phm
-Xut x: Vang bóng mt thi” có 12 truyn xut bản năm 1940. Chữ ni t
tù” rút trong “Vang bóng mt thi”.
- Chđề: Tác gi ca ngi Hun Cao - mt nhà nho chân chính - giàu khí phách
chc tri khuấy nước, có tài viết chữ, qua đó khẳng định mt quan nim sng:
phi biết yêu quý cái đẹp, đồng thi phi biết coi trọng thiên lương.
II/Đọc hiểu văn bn
1. Truyn “Vang bóng mt thời” chưa đầy 2500 chnhưngm cha mt dung
lượng ln. Ch có ba nhân vt và ba cnh: Qun ngục và viên thơ lại đọc công văn
và nói v t tù Hun Cao; Hun Cao b giải đến và s biệt đãi ca ngục quan đối
vi t tù; cnh Hun Cao cho ch trong nhà ngc. Cnh nào cũng hội t c ba
nhân vt này.
2. Thơ li: k giúp vic giy t cho ngc quan. Một con người sc so và có tâm
điền tt. Mới đọc công văn và nghe ngục quan nói v Huấn Cao, y đã biu l lòng
khâm phc: thế ra y văn võ đều có tài cả, chà chà!”. Sau đó lại bày t lòng
thương tiếc: … phi chém nhng người như vậy, tôi nghĩ mà thấy thương tiếc”.
Sau nhiu lần thăm dò, th thách, ngục quan đánh giá viên thơ lại: “Có l lão bát
này cũng là một người khá đây. Có lẽ hn cũng như mình, chn nhm ngh mt
ri. Mt k biết yêu mến khí phách, mt k biết tiếc, biết trọng người có tài, hn
không phi là k xu hay là vô tình”, Sut na tháng, t trong bung ti vn
được viên thư lại gy gò “dâng rượu và đồ nhắm”. Y đã tr thành k tâm phúc ca
ngc quan. Sau khi nghe tâm s ca ngc quan “mun xin ch t tù”, viên thư li
st sng nói: “D bm, ngài cứ yên tâm, đã có tôi” ri y chy ngay xung tri giam
đấm ca thùm thùm gp Hun Cao. Nh y mà ngục quan xin được ch t tù.
Trong cnh cho chữ, viên thơ lại run run bưng chậu mực. Đúng y là một người
biết yêu mến khí phách, biết tiếc biết trọng người có tài. Nhân vật thơ lại ch
mt nét v phnhưng rất thn tình, góp phn làm rõ chủ đề.
3. Ngc quan
- Chn nhm ngh. Gia bọn người tàn nhn, la lc thì ngc quan li có “tính
cách du dàng và lòng biết giá người, biết trọng ni ngay” chng khác nào “mt
thanh âm trong tro chen vào gia một bàn đàn mà nhạc luật đều hn lon xô b”.
- Lần đầu gp Hun Cao trong cnh nhn tù, ngc quan có “lòng kiêng n”, li còn
có “bit nhỡn” đối riêng vi Hun Cao. Sut na tháng tri, ngc quan bí mt sai
viên thơ lại dâng rượu và đồ nhm cho t- Huấn Cao và các đồng chí ca ông.
- Ln th hai, y gp mt Hun Cao, nh nhàng và khiêm tn bày t “mun châm
chước ít nhiều” đối vi tử tù, nhưng đã b ông Hun mit th nng li, gần như xua
đuổi, nhưng ngc quan vn ôn tn, nhã nhn “xin lĩnh ý” rồi lui ra.
- Ngc quan là mt nhà nho “biết đọc v nghĩa sách thánh hiền” suốt đời ch ao
ước một điều là “mt ngày kia treo nhà riêng mình một câu đối do tay ông
Hun Cao viết”. Ngục quan đang sống trong bi kch: y tâm phc Hun Cao là mt
người chc tri khuấy nước nhưng lại t ti “cái th mình ch là mt k tiu li gi
tù”. Viên qun ngc kh tâm nht là “mt ông Hun Cao trong tay mình, không
biết làm thế nào mà xin được ch”. Là qun ngục nhưng lại không can đảm giáp
mt t tù vì y cm thy Hun Cao “cách xa y nhiu quá?”. T tù thì ung dung, trái
li, ngc quan li lo “mai mốt đây, ông Huấn b hành hình mà chưa xin được my
ch thì ân hn suốt đi”. Bi kch y cho thy tính cách qun ngc là một con người
biết phc khí tiết, biết quý trọng người tài và rất yêu cái đẹp. Y yêu ch Hun Cao,
chng t y có mt s thích cao quý. Vì thế khi nghe viên thơ lại nói lên ước
nguyn ca ngc quan, Hun Cao cảm động nói: “Ta cm cái tm lòng bit nhn
liên tài của các người. Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có
nhng s thích cao quý như vy. Thiếu chút na, ta ph mt mt tm lòng trong
thiên hạ”. Như vậy, trong v thếhi, ngc quan và tử tù là đối địch, còn trên
lĩnh vực ngh thut, h là tri âm. Huấn Cao đã tri ng mt k bit nhn liên tài là
ngc quan.
- Trong cnh cho ch có mt hình nh k diệu: “ánh sáng đ rc ca một bó đuốc
tm du rọi lên ba đầu người đang chăm chú trên một tm lc bch còn nguyên
vn ln hồ”. Ánh sáng bó đuốc y chính là ánh sáng của thiên lương mà tử tù đang
chiếu lên và lay tnh ngc quan. Chi tiết ngc quan “khúm núm ct những đồng
tin kẽm đánh du cô chữ đặt trên phiến lc óng”, chi tiết ngc quan vái tmt
vái, nước mt r vào k ming nghn ngào nói: “kmui này xin bái lĩnh” là
nhng chi tiết thú v. Lúc s thích ngh thuật đã mãn nguyn cũng là lúc ánh sáng
thiên lương soi t, chiếu ri tâm hn. Mt cái vái lạy đầy nhân cách, hiếm có.
- Có th, sau khi Hun Cao b gii vào Kinh th hình thì cũng là lúc ngc quan tr
áo mũ, “tìm v nhà quê mà ở” đ gi lấy thiên lương cho lành vng và thc hin
cái s thích chơi chữ by nay? Nguyễn Tuân đã xây dng ngc quan bng nhiu
nét v có thn. Ngoi hình thì “đầu đã điểm hoa râm, râu đã ng màu”. Mt con
người ưa sống bng nội tâm; cái đêmm trước đón nhn t tù, ông sng trong
trng thái thanh thản, gương mt ông ta “mt nước ao xuân, bng lặng, kín đáo
và êm nh”. Trong mt xã hi phong kiến suy tàn, chốn quan trường đầy ry k
bất lương vô đạo, nhân vt ngục quan đúng là một con người vang bóng. Nhân vt
này đã th hin sâu sc chđề tác phm.
4. Hun Cao: là nhân vật bi tráng, cao đẹp mang màu sc lãng mn.
a
- Lúc đầu được gii thiu gián tiếp qua mt tiếng đồn: “cái người mà vùng tnh ta
vn khen…”, “nhiều người nhc nhỏm đến cái danh đó luôn…”, “một tên tù có
tiếng là…”, và thầy có nghe người ta đồn…” - Đó là một con người không phi
tầm thường!
- Ngục quan và viên thơ lại mi “kiến kì thanh” mà đã tâm phc Hun Cao, h
trm trồ: Người đứng đầu…”, “người mà vùng tỉnh Sơn ta vẫn khen cái tài viết
ch rt nhanh và rất đẹp…”, mt tlng ly tiếng tăm “văn võ đều có tài c”…
- Lấy xa để nói gn, ly bóng làm l hình, s dng li t gián tiếp… đó là bút pháp
Nguyn Tuân vn dng sáng tạo đ gii thiu nhân vt, to ra s cun hút ngh
thut kì diu.
b
- Là mt nhà nho kit hit dám chc tri khuấy nước. Chí ln không thành mà vn
hiên ngang. Chết chém cũng chẳng s. Mt tinh thn gang thép “vô úy” bt khut.
Mt cái rỗ gông” trước ca ngc. Mt câu mit th ngục quan: “Ngươi hỏi ta
mun gì? Ta ch mun có một điều: Là nhà ngươi đng ti quy ry ta”. Không
phi ai cũngcái gan dám thách thức cường quyn bo lc thế đâu?
c
- Coi khinh vàng ngc. Không vì vàng ngc, vì quyn uy mà “ép mình viết bao
gi?”. Ch thì quý tht? Nht sinh ông mi viết hai b t bình và mt bc trung
đường tặng ba người bn thân. Không chỉ đẹp nét ch, mà mi ch, mi bức thư
ha ca Hun Cao là mt bc châm, th hin mt lý tưởng tung hoành, mt hoài
bão, một đạo lý cao đẹp. Ch ca Hun Cao cho thy cái tài, cái tm nhìn ca k sĩ
chân chính mà ta ngưỡng m và kính phc.
d
- Vi Hun Cao thì thiên lươngngn lửa, là “ánh sáng đỏ rực” như ngọn đuốc
kia. Nếu ngc quan tâm phc con người nghĩa khí, tài hoa thì Hun Cao li n
trọng con người bit nhn liên tài. Suốt đời ông chỉ “cúi đầu vái ly hoa mai” thế
mà khi nghe viên thơ lại nói lên tâm s ca ch mình mun “xin ch”, Hun Cao
đã ân hn nói: “Thiếu chút na ta ph mt mt tm lòng trong thiên h”. Cnh
“cho chữ” được miêu t bng bút pháp lãng mn gi lên mt không khí thiêng
liêng bi tráng. Phóng giam ẩm ướt bn thu, hôi hám. Lửa đuốc sáng rc. Tm la
trng. Chu mực thơm lắm. Ba cái đầu cúi xung tm la trng. Hun Cao hin ra
vi v uy nghi, hào hùng. Cổ đeo gông, chân vướng xing, Hun Cao vung bút
viết. “Nhng nét ch vuông vn rõ ràng” hin lên rc r trên phiến lụa óng. Tư thế
đĩnh đạc ung dung. Mai kia ông đã bước lên đoạn đầu đài, nhưng đêm nay ông vẫn
ung dung. Mt c chỉ “đỡ viên qun ngục đứng thẳng ni dy”. Mt li khuyên:
“Ta khuyên thy qun nên thay ch ở đi… thy qun nên tìm v nhà quê mà đã
ri hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vng và