Gim áp lc khi đi thi: Đừng quan tâm đến nhng gì người khác nghĩ.
“Hc tài thi phn”, đó là mt kết lun chính xác đối vi nhng thí sinh tht
s có kh năng, thm chí rt gii nhưng chng may b hng thi. Loi tr
nhng nguyên nhân khách quan cho s chng may như: bt ng đau yếu
trong người, gp chuyn bi ai trong gia đình…; thì nguyên nhân ln nht
làm gim sút kh năng ca người đi thi chính là: “áp lc to nên căng
thng”. Hn nhiên áp lc càng ln thì kết qu ca bài thi b gim sút càng
nhiu.Vy nhng lý do to nên áp lc đó là gì? Ta có th loi tr nó hoc
làm gim thiu tác hi ca nó được không? Mun cho lo lng không còn đè
nng trong tâm trí, ta cn phi làm nhng gì để bước vào k thi vi mt tâm
trng thoi mái, t tin hu đạt đưc kết qu đúng như kh năng ca mình?
Ta không th làm gì để chiến đấu vi nó, khi nó là nhng áp lc đeo đẵng
nhưng “vô hình”. Ch có s nhn biết rõ ràng thì ni lo s cùng vi nhng
nguyên nhân ca nó s không còn mơ h na. Mt khi thy rõ s bi ri ca
mình, thy được nguyên do ca nó, xác định được nó, ri thì ta mi có th
đối tr hoc sng chung hòa bình vi nó. Vì thế, mc dù bn có s t tin, tin
rng mình đủ kh năng s đỗ như bao người khác. Nhưng thp thoáng bên
cnh đó, s âu lo khi n khi hin có th vn còn trong tâm trí, ít nhiu cũng
s gây bi ri cho bn.
Sát đến ngày thi, bn xếp đặt li thi gian ôn tp, dành riêng nhng bui ch
để thư gin ngh ngơi, chun b sc chiến đấu tt nht cho cuc thi. Nhưng
bn nào có thc s xã hơi được đâu! B cái mc cm:”coi chng, mình là
người làm biếng” ám nh, khiến bn cho dù hc không vô, vn c cm cúi
vào sách v. Mun nghe nhc, xem phim hoc chđi do mt chút cho
tnh táo thì cũng kè kè giáo trình, bài tp trên tay, dù ch cm cho có. Ti
sao bn phi “din” như vy? - Bn làm như thếđể t trn an mình, để
thy mình không phí phm thi gian, để thy mình không phi là k hư
hng, bn mun nghĩ rng: “ta không phi người làm biếng”.
Lòng mong ước s thi đỗ, đạt được th hng cao nht càng tt, bn đang
mun khng đinh mình, mun được s ngưỡng m ca mi người, bn lo s
người khác đánh giá mình là k tht bi. Điu này có v như là hin nhiên,
cm thy phn khích khi được ai đó đánh giá cao nên bn luôn quan tâm lo
lng đến nhng gì người khác nghĩ v mình. Nhưng theo nó đến đâu để
đim dng, mc gii hn nào để bn có th giãi quyết nó khi tht bi là mt
vn đề khó khăn. Bi vì, nếu nó ch là k vng ca gia đình, ca cha m; nếu
nó ch là mong ước có mt khi đầu tt đẹp cho tương lai ca mình, bn
cũng s rt lo lng. Dù vy, nó mang ý nghĩa là động lc giúp bn hc tp,
phn đấu nhiu hơn, nó không phi là ni ám nh vô phương gii quyết.
(Nhng c gng, nhng n lc ca bn cha m cũng đã thy. Nếu bn hng
thi, gia đình cùng s thông cm. “Thua keo này ta bày keo khác”, dù hng
thi bn vn còn nhiu phương án để tiếp tc như: hc ngh, hc trung cp-
cao đẳng, hoc trường khác hoc sang năm thi li v.v….) Trong khi đó,
chính s xu h: “nếu thi rt, không biết mình giu cái mt đi đâu!” li là s
lo lng trm trng nht. Bi vì bn không th nào điu chnh được nhng gì
người ta nghĩ v bn, mun được ngưỡng m, bn nghĩ, ch có mt phương
cách duy nht là phi đậu, không có gii pháp thay thế! Rõ ràng, lo lng to
nên áp lc khiến bn bi ri, gim kh năng tp trung. Trong đó cái áp lc
có nguyên nhân do s quan tâm, lo lng nhng gì người khác nghĩ v mình
là mt áp lc khó g nht và vô duyên nht. Cái vin cnh xu h thi rt
s to nên s s hãi và không dng li, nó s tiếp tc to thêm nhng lo lng
như: s đề thi khó, không hp gu vi mình, s t l “chi” cao quá, s, s
s….
Vy bn hãy xem li, nhng gì người khác nghĩ v mình có tht s quan
trng không? Mà có chc là người ta có nghĩ gì v mình không na! Mi
người đều có bao nhiêu vic riêng phi lo, nhng công vic mà h phi làm:
cơm áo go tin, tình yêu, sc khe…. Nên bn không đủ quan trng trong
mt người khác để c b chú ý đến mãi, cái kết qu bn thi đâu có đáng để
h quan tâm, có l cái mn nht h mi b mc phi thì quan trng hơn đối
vi h. Thế nên, bn c vng tâm đi thi, s dng hết kh năng ca mình làm
bài cho tt. Xét cho k, áp lc là cũng do chính mình to ra mà thôi. Mt ln
na, bn nên biết:
Không vì chuyn đậu – rt mà cha m s thêm thương yêu hay ghét b bn
(bn đã c gng vi tt c nhng gì có th). Và chc chn, bn s có phương
cách giãi quyết cho trường hp ca bn, tùy theo hoàn cnh sau k thi! Còn
người ta nghĩ gì v bn à? K h, quên đi….Không ai “thèm” nghĩ gì v bn
đâu!