Một Người Đón Xe Bus
Tôi qua M theo chương trình O.D.P, vừa được 2 tháng thì lâm bnh nng. Kết qu tôi b
tàn tt suốt đời. Mang chng bnh tai biến mch máu không chết là may nhưng sau khi
bình phc dù tôi tp th dục hàng ngày theo phương pháp Therapy nhưng chân mặt còn
yếu lắm, đi lại phi chng gy và xiêu vẹo như bnh nhân b st xut huyết. Tay mt
không giơ cao qua khỏi vai và run rẩy như lau sậy trong gió.
Tôi t tìm thy cho mình s sung sướng bằng cách đọc sách v, tìm thú vui trong giây
phút bình phm ngh thuật văn hóa, tìm hiu nhng nét mi l ca các nhà danh ha.
Ngoài ra tôi còn thú đa mê học hi, càng hc càng say mê, chìm đắm.
Trước hết là ti thi chu k Notary Exam. Theo qui lut, thí sinh phi có mt ti hội đồng
thi đúng 8:30 sáng. Mà t nhà tôi đến trường thì phi qua 2 chuyến bus, thi gian đến đó
chưa rõ phi mt bao nhiêu giờ. Để không b tr gi tôi thc sm 6:00 sáng, trong lúc c
nhà còn nng nàn say giấc điệp thì tôi phi vi vã chng tó, chân t chân hữu lượt bượt,
ra ngi trên băng lặng llnh lo ch xe bus. May quá! Tôi đến nơi kịp lúc nhưng tim
đập mnh thiếu điu nhy khi lòng ngc. Có l vì srịch cà tang đến tr thi chăng?
12:00 đúng giờ ăn lunch, ban giám thị cho phép thí sinh có 1 gi lunch. Tôi ra đón xe
bus, ra quán ph bò chút ít món ăn Bắc cho m bng chiều thi. Tôi đi xe bus chuyến 63
nhưng các họ hàng nhà bus đến đu mang s khác h của tôi mong đợi. Tôi ngi, tôi
đứng, thp thò đi đi lại li trông mãi mà chuyến xe vn mng vn không thy hình bóng.
Tôi nghĩ có lẽ xe cách chuyến 1 gi, thôi thì ta li b vy. Khp khểnh được hơn 20
thước thì ân nhân 63 tr đến. Tôi ht hi tay chống chân bơi khập khnh, vừa đến nơi thì
xe bus m máy chạy, để lại đng sau mt lung khói xì như chê tôi một handicap hp tp,
thiếu kiên nhẫn đi ch...
Lung cung dn tô tht bò, bánh ph xong, ung vi ly cà-phê đá mát cổ hng, tôi tt t
ra trạm đón xe bus 63 về trường thi. Mi 1:35 chiu! Còn sm chán! Thi gian tha thãi
tôi nhìn bâng quơ những b hành qua li và trm tr nhng xe chy qua có hình dáng tân
k lng ly ca tin thế k 21. Một bà già người M tui ngoài 50 ngi chm ch trên
chiếc xe lăn đưa hai đu gi t b ra phía trước như ngạo ngh "Đâu có ai dám đụng ti
ta, tng thng Bush, oai danh thiên h còn "ngán" ta thay!"
Tôi mỉm cười mt mình "Ô hay! Thiên h tt nguyn chng phi mt mình ta". Bng
nhiên tôi sc nh câu chuyn thảm thương trên xe lửa, các nn nhân tt nguyền đều b
nhào xuống đất. Điều tra cho thy mt vn nn của người "Tàn tật ghét người tàn tt,
ngã k tàn tt cho chết để trong đời không còn thấy loài người tàn tt có mt trên thế gian
này nữa, đó là lý gii "T ti mc cm", h cm nhn tàn tt là xu h, là thit thòi, b đời
khinh khi nhưng lại sao có người còn bắt chước s phn tàn tật để "Kh đau như thân
ta?" Riêng tôi, li ly s kiện đó làm vui trên đi này có nhiu gã tàn tt, tôi càng có
nhiu bạn đồng nghip chia s s mc cm với tôi. Thói đời ch cùi d thông cm vi anh
bnh hủi. Nói như vậy là quá ích k và hp hòi phi không chứ! Nhưng tôi lại chp nhn
ý nghĩ đó, vừa an i va d dành trên đời rt khó tìm bạn đồng hành "Đi chuyến xe đời"
vi tôi.
Còn 10 phút nữa là đóng cửa trường thi, ni bt xut ngoi bt nhp. Trời ơi! Mặt tôi ct
không còn git máu. Tr ri! Mất hội tr thành anh "Notary Public" ri.
Vất đi 6 giờ training ri! Còn tin phí tn phi np mi ln thi c! Nht là tôi s thì gi
thc dy tang tng 6 gi sáng, trong khi mọi người còn ngái ngũ và nm mơ thấy nhiu
mộng đẹp.
Tôi liu lĩnh chận một xe người đồng hương Việt Nam:
- Xin anh ch cho tôi quá giang đến trường thi cho notary. Tôi b tr ri! Xin ông bà
thương!
Đáng l tôi phi gi là anh ch vì "Mạnh Thường Quân" nh tuổi đáng con tôi thôi!
- Chú v đâu?
- Trên đường Santa Clara, đu free way 101.
Tôi lo lng "Ông" tài xế hơi lưỡng l chưa hiểu rõ con người tôi; là người lành d thế
nào:
- Bao xa?
Tôi nài n:
- Đây tới đó chừng 5 phút.
- Lên đi!
- Tôi thót lên mau không cn gy gc:
- Cám ơn ông bà giúp đỡ.
B hi:
- Mau lên! Tôi còn đi rước con tôi.
- D..! D..!
Hú hn! Tôi va ti ca thì anh gác dan cũng vừa h ca vừa đủ lt cho tôi vào.
Hn gt:
- Chm chp thế! Mun b thi à?
- D ! Tôi ráng lm ch! Mc dịch, đón hoài cũng không gặp xe bus ti.
- l trình nào?
- D, 63
Anh ta cười khy:
- Chu khó ch một đến hai tiếng, ông già lm cm !
Ln th nht tôi b người đời chê lm cm, t ái lắm nhưng cam chịu đ được nh ân
hu:
- D, vâng.
Thi xong, 6 gi ti. Tôi ch đón bus từ bus 23 sang 73.Tri lại đổ mưa như trút nước,
Gió lnh từng cơn lùa vào c áo, mép áo trng tri bao bc thân hình tôi.