Quan lớn mua vàng
Theo l ngày xưa, ai làm quan t mua món gì ch phi tr na giá tin, tr mua
vàng phi tr đủ.
Một ông quan nọ vừa đến nhm chức, bảo hiệu bán vàng đem hai lng đếnn cho
ngài. Chủ hiệu vàng nghe tiếng quan dữ như cọp, mi bẩm:
- Vàng mỗi lng thực giá sáu chục đồng, song quan ln thì trả một nửa cũng được.
Quan cm hai lng vàng xem, ri ung dung bỏ một lạng vào túi. Ch hiu tưởng
quan ch mua có một lng, còn lạng kia trả lại, nên khi quan vào nhà trong, anh ta
vẫn đứng đấy đợi trả tiền. Hồi lâu quan ra, thy vy mi hỏi:
- Mua bán xong ri còn đứng đấy làm gì?
Chủ hiệu vàng đáp :
- Con chờ quan lớn trả tiền cho.
Quan bảo:
- Tin trả rồi, còn đòi nữa?
Chhiu vàng đáp:
- Hai lạng, quan trả lại một lng, lấy một lạng.
Quan nổi giận:
- Nhà người lạ thật! Nhà ngươi bảo ta trả một nửa cũng được. Ta mua hai lng,
nhưng chỉ lấy một, trả lại một chẳng phải là đã trmột nửa là gì!
Anh hai v
Mt anh chàng hai v, tối đến phi ng chung vi v ln nhà trong, còn vthì
nm nhà ngi.
Một đêm, tri đã về khuya, cô vợ bé hát:
Ðêm khuya, gió lặng sóng yên,
Lái kia có muốn, ghé thuyền sang chơi.
Anh chồng muốn ra với vợ bé nhưng bị vcả ôm giữ, mi đáp rằng:
Muốn sang bên ấy cho vui,
Mắc đồn lính gác khó xuôi được đò.
Nghe thy vy, chị vợ cả liền hát:
Sông kia ai cấm mà lo,
Muốn xuôi thì nộp thuế đò rồi xuôi.
Cô vợ bé đáp:
Chẳng buôn chẳng bán thì thôi,
Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.
Chẳng hiu sau đó anh chồng có "xuôi" được không?