
Sợ vỡ mật

Hai người cùng sợ vợ, lâu ngày thành bệnh, một người khạc ra đờm đỏ, một người
khạc ra đờm xanh. Họ rủ nhau đi tìm thầy chạy chữa. Thầy bảo:
- Ðờm đỏ, may còn hi vọng, chứ đờm xanh thì chịu, không sao chữa được nữa.
Nên về mà lo hậu sự đi thôi.
Cả hai cùng hỏi thầy:
- Sao đờm xanh, đờm đỏ lại khác nhau như thế?
Thầy nói:
- Ðờm đỏ tự phổi ra, họa còn có phương cứu chữa, chứ đờm xanh là mật vỡ
mất rồi, còn chữa thế nào cho lành được.

Râu quặp
cCó một anh chàng rất sợ vợ. Quanh năm anh ta không dám nói vợ nửa lời. Ngày
nào anh ta cũng phải làm theo lời sai khiến chỉ bảo của vợ. Ðã thế mà thôi đâu,
nhiều lúc anh còn bị vợ đay nghiến, nhiếc móc thậm tệ.
Tớc tối vô cùng, một hôm anh ra chợ tỉnh bói xem tại sao mình phải sợ vợ. Thầy
bói không cần gieo quẻ, liền nói:
- Nhìn tướng mạo anh thì sợ vợ là phải, vì có chòm râu mọc quặp vào trong.
Nghe thầy bói nói như vậy, hôm sau vợ đi vắng, ngổi ở nhà một mình, anh ta lấy
gương soi rồi cầm râu vuốt ra và nói:
- Ngồi buồn thong thả, vuốt râu cho thẳng ra kẻo mà sợ vợ.
Nào ngờ, vừa lúc đó, chị vợ đi làm về. Nghe được câu nói đó của chồng, chị gắt
giọng:
- Ông ở nhà, nói cái gì lảm nhảm một mình như vậy?
Anh ta giật mình lo sợ, liền vuốt râu vào mà nói:
- Y cựu hoàn y cựu! Y cựu hoàn y cựu!

Chỉ tiêu chữ lẻ
Có ông thầy đồ dốt, nhưng lại muốn học trò đến đông học nên hay xổ chữ. Ai đến
chơi ngồi chuyện là ông ta tìm cách hỏi cho được vài câu chữ nho, tuôn ra hàng
tràng những "chi hồ giả dã", ra vẻ ta đây học thông, lắm chữ.
Bà vợ ở trong nhà, nghe mãi, sốt ruột, một hôm, ngồi ăn cơm khẽ bảo chồng:
- Ông ạ! Ông có một dúm chữ thì để làm lưng làm vốn, chứ gặp ai ông cũng vung
vãi ra như thế, còn gì nữa mà làm ăn.
Ông ta mắng vợ:
- Bà biết gì mà nói! chữ của thánh hiền có phải như tiền bạc đâu, cứ tiêu là hết. Với
lại đó là mấy chữ lẻ, còn vốn của tôi thì tôi xếp trong bụng này kia mà. Tôi chỉ tiêu
những chữ lẻ đấy chứ!