Xã hội công dân và xã hội dân sự: từ
Arixtot đến Hêghen
Trần Tuấn Phong, Thạc sĩ, Phó trưởng phòng Triết học Chính trị, Viện Triết học,
Viện Khoa học xã hội Việt Nam. Tạp chí Triết học
Bài viết phân tích tưởng của Arixtốt về cộng đồng chính trị - một khái nim
được coi là khởi thuỷ của khái niệm xã hội công dân/xã hội dân sự sau này. Đồng
thời, phân tích tưởng vxã hi dân sự trong thời cận đại qua một số đại biểu
điển hình. Đặc biệt, tác giả đã làm skế thừa và phát triển của ghen đối với
quan điểm của Arixtốt về xã hội công dân. Theo tác giả, tư tưởng của Hêghen v
hội dân sự nhà ớc tuy mang tính duy m, song những luận điểm của ông
đóng vai trò nhất định trong sự hình thành tư tưởng của C.Mác, Ph.Ăngghen về xã
hội dân sự, về vai trò của nhà nước.
thnói, khái niệm xã hội dân sự bắt nguồn từ phương y. Thuật ngữ Civil
society được dịch sang tiếng Việt là hội công dân hoặc xã hội dân sự. Xung
quanh các thuật ngữ này rất nhiều nhận định và bàn luận khác nhau, thậm chí
trái ngược nhau. Chính các ch kiến giải khác nhau về nội hàm của khái niệm xã
hội công dân/xã hội dân sđã đem đến những cách hiểu khác nhau về mối liên h
giữa xã hội công dân/xã hội dân sự, gia đình, thtrường nhà nước. Theo quan
điểm của chúng tôi, nội hàm của khái niệm này mang tính lịch sử cụ thể, biến
đổi theo từng thời kỳ phát triển khác nhau của lịch sử phương Tây. Trong phạm vi
nội dung bài viết này, chúng tôi s trình bày một cách khái quát về sự biến đổi của
khái nim xã hội công dân/xã hội dân strong lịch s tưởng triết học chính trị
phương Tây giai đoạn từ Arixtốt đến Hêghen.
1. Arixtốt và cộng đồng chính trị
Về mặt thuật ngữ, khái niệm xã hội công dân/xã hội dân sự chưa xuất hiện trong tư
tưởng của các nhà triết học cổ Hy Lạp. Thuật ng“Koinonia politike” mà Arixtốt
dùng đmiêu tđời sống chính trị của Hy Lạp cổ đại thường được dịch là cộng
đồng chính trị thể được coi là “tin thân” của khái niệm xã hội ng dân/xã hội
dân svề sau này. Cộng đồng chính trị chính là hình thức tổ chức đời sống chính
trxã hội của Hy Lạp cổ, cũng được hiểu là polis (thành - bang). Khái nim
cộng đồng chính trị được Arixtốt dùng để phân biệt với đời sống gia đình, để phân
biệt lĩnh vực công (public) với lĩnh vực (private) trong cách tổ chức đời sống
con người.
Lĩnh vực tư của con người, hay gia đình, theo Arixtốt, là lĩnh vực đời sống được tổ
chức để đáp ứng các nhu cầu thiết yếu nhất của con người nhằm đảm bảo stồn
tại về mặt sinh học của thể và duy trì stồn tại của giống loài. Stồn tại y
đòi hỏi sự liên kết giữa cácthể một cách tự nhiên, liên kết tiêu biểu nhất là nh
thức sống chung trong gia đình giữa đàn ông đàn bà. Trong hình thức tổ chức
của gia đình thì người đàn ông đóng vai trò ông chcai trị điều hành cuộc
sống của người vợ, các con và lệ. Đời sống kinh tế của Hy Lạp cổ đại chủ yếu
mang tính tcung, tự cấp và vì thế, được gọn trong lĩnh vực của gia đình.
Kinh tế được hiểu điều hành gia đình (Oikos) (1) và nm trong “vương quốc
thiết yếu” mà đó, cuộc sống của con người bchi phối bởi các nhu cầu thiết yếu.
đây không sự bình đẳng, người đàn ông chquyền quyết định hầu hết
mọi việc quan trọng trong gia đình không cần tham vấn các thành viên khác
trong gia đình, anh ta điều hành gia đình thông qua mệnh lệnh và scưỡng ép đối
với vợ con và lệ. Trong quan điểm của Arixtốt, hình thức liên kết cộng sinh
dạng gia đình này của con người không khác mấy so với đời sống của động vật,
của xã hội hoang dã bầy đàn.
Tuy nhiên, ngoài đời sống trong gia đình (Oikos), người Hy Lạp còn đời
sống công, đời sống chính trị (bios politikos) của những công dân dưới dạng thành
- bang (polis). Nếu như sự cần thiết của liên kết gia đình là để đáp ứng các nhu cầu
thiết yếu của cuộc sống và thuộc về “vương quốc của thiết yếu” thì liên kết thành -
bang, (cộng đồng chính trị) xuất hiện là để đáp ứng nhu cầu tự hoàn thin cao cả
của con người và thuộc v“vương quốc của tdo”. Arixtốt nêu shình thành
của thành - bang không phải chỉ là smrộng của gia đình, của đời sống (kinh
tế), mà liên kết sự khác biệt rõ ràng vmục đích: trong khi gia đình được lập
ra để duy trì cuộc sống mang tính sinh học (life) thì mục đích của thành - bang
(hay cộng đồng chính trị) để nhắm đến cuộc sống phúc lành, hạnh phúc (good
life), để tự do hoàn thiện những tiềm năng trí tuệ và đạo đức của con người (2).
Khác với lĩnh vực tư được hiểu như đời sống kinh tế gia đình - nơi mà các cá nhân
theo đuổi cái lợi cho riêng mình gia đình mình, lĩnh vực công hay đời sống
chính trnơi các công dân cùng nhau theo đuổi sự phát triển chung của cả cộng
đồng, khi mà hhoàn toàn bình đẳng với nhau, cùng nhau thảo luận và tham vấn
để tìm ra cách thức tổ chức và phát triển cộng đồng hợp nhất thể. Cái chính
trị, trong quan điểm của Arixtốt, cũng chính là cái chung, bi Koinonia hàm
nghĩa chứa đựng cái chung (cái công) trong khi Oikos chỉ giới hạn trong gia đình,
trong lĩnh vực của cái kinh tế, cái (cái riêng). Cũng cần phải hiểu là cái chung
trong quan nim của Arixtốt không phải là cái chung mang tính trừu tượng, đứng
tách biệt với cái riêng. Cái chung đây không phải đơn giản là cái tổng thể, một
tập hợp học của các thể, mà cái toàn thmang tính hữu cơ. Tập hợp các
hgia đình một cách học thôi thì chưa đđể tạo ra cộng đồng chính trị hay
thành-bang. Mối liên hgiữa cái chung cái riêng (cái tư) cần được hiểu trên
sở quan niệm của Arixtốt về sự khác biệt biện chứng giữa trình tự lôgíc và trình t
hiện hữu, bởi học thuyết chính trị - hội của Arixtốt được thiết lập trên sở
siêu hình học của ông.
Cái chung “có trước” cái riêng theo trình tlôgíc, với tư cách là mục đích hay điều
kiện khả thể cho sự tồn tại của cái riêng. Tuy nhiên, cái chung này không tồn tại
một cách độc lập, đứng bên ngoài cái riêng, hiện thể (hiện thân) qua cái
riêng. Vậy nên, theo trình thiện hữu, chỉ khi xuất hiện cái riêng thì cái chung
mới được phát lộ ra. Tiến trình phát lcái chung được trung gian hóa qua sự xuất
hiện của cái riêng hạn định và cũng chỉ thông qua các cái riêng này cái chung
mới hiện hữu. Với tư cách mục đích điều kiện khả thể cho cái riêng, cái chung
cái đem lại ý nghĩa cho sự hiện hữu của cái riêng, cấu trúc tổ chức, một hình
thức thiết lập trật tự các mối quan hệ của các cái riêng. Mối liên hgiữa các cái
riêng biệt không nảy sinh ttập hợp ngẫu nhiên của chúng, được chế định
bởi cái chung, chỉ trong mối liên hvới các thể khác và tồn tại với cách
hiện thể của cái chung, cái riêng mới nhận được đầy đủ ý nghĩa stồn tại của nó.
Tgóc độ về mối quan hệ giữa cái chung cái riêng như vậy, chúng ta th
hiểu vì sao Arixtốt, trong Chính trị học, đã tuyên bcon người động vật chính
tr (politikon zoon)(3). Chỉ tham dự vào cộng đồng chính trị, nơi mà cái chung
hiện hữu, con người mới thực sự điều kiện hoàn thiện được bản chất người của
mình, tìm được ý nghĩa đích thực về sự tồn tại của mình. Cái chung, hay cái chính
trị, chỉ tồn tại trong cộng đồng chính trị (polis) thông qua sự tham dự tích cực và
chđộng của các công dân bình đẳng và tdo. Cộng đồng chính trị ấy thể hiểu