
Phân cấp tài chính và việc làm khu vực công
CHƯƠNG I : GIỚI THIỆU
Ít nghi ngờ rằng những hoạt động của chính phủ đóng một vai trò quan trọng
trong nền kinh tế hiện đại. Chính phủ ảnh hưởng đến nền kinh tế thông qua một vài
công cụ như chính sách tài chính và chính sách tiền tệ. Việc làm khu vực nhà nước
chiếm một phần đáng kể trong tổng số việc làm ở nhiều nền kinh tế, là một công cụ
quan trọng của chính sách tài chính và thu hút sự chú ý trong suốt 2 thập kỷ qua
(Gregory & Borland, 1999). Ngày nay tình hình quan liêu và hiện tượng các công ty
công dư thừa nhân viên là vấn đề chung trong sự phát triển đất nước, đặc biệt trong
nền kinh tế chuyển giao – nền kinh tế thị trường đòi hỏi hàng triệu nhân viên phải
được thay đổi vị trí. Một số lớn các Bộ trùng lắp về chức năng hoặc có sự tồn tại của
“những nhân viên ma” – người thuộc biên chế của một tổ chức nhưng không có công
việc thực tế - được xác định là nguyên nhân chính của việc chi tiêu không hiệu quả
(Rama, 1997). Do đó, việc cắt giảm việc làm khu vực nhà nước đã trở thành một vấn
đề quan trọng trong cải cách nền kinh tế ở các nước này.
Sự phân cấp được định nghĩa như là một việc chuyển giao quyền và nghĩa vụ
chung từ Trung Ương đến các chính quyền cấp dưới, tổ chức hay khu vực tư nhân đã
đang là một xu hướng toàn cầu trong 2 thập kỷ qua (Rondinelli, 1999). Một luận điểm
kinh tế cho việc phân cấp là nó làm tăng hiệu quả của phân bố nguồn lực. Thứ nhất,
quyết định về việc công khai nguồn chi tiêu được đưa ra bởi một cấp chính quyền gần
hơn và đáp ứng nhiều hơn đến cử tri địa phương để phản ánh nhu cầu cho các dịch vụ
địa phương hơn là được thực hiện bởi chính quyền trung ương. Thứ hai, phân cấp sẽ
dẫn đến việc cạnh tranh giữa các chính quyền và xu hướng tăng cường đổi mới (Ford,
1999).
Dựa vào 2 luận điểm về sự phân cấp, người ta có thể đề nghị rằng phân cấp tài
chính có thể khắc phục tình trạng bộ máy quan liêu cồng kềnh và các doanh nghiệp