
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Trong các giai đoạn tố tụng hình sự thì giai đoạn điều tra, giai
đoạnvtruy tố và xét xử đóng vai trò hết sức quan trọng. Bởi chỉ khi Cơ quan
điều tra và Viện Kiểm sát, điều tra truy tố đúng người, đúng tội thì mới tạo
điều kiện cho Tòa án tìm ra sự thật khách quan của vụ án. Tuy nhiên, công tác
điều tra cũng như đánh giá về vụ án là điều không dễ dàng khi tình hình tội
phạm ngày càng tinh vi, xảo quyệt, nhiều thủ đoạn mới. Bên cạnh đó, các quy
định của pháp luật tố tụng hiện hành còn nhiều bất cập, đạo đức nghề nghiệp,
trình độ năng lực chuyên môn của đội ngũ cán bộ tư pháp còn chưa đáp ứng
được yêu cầu.
Để khắc phục tình trạng đó, pháp luật tố tụng hình sự đã quy định cụ
thể về chế định trả hồ sơ để điều tra bổ sung giữa các cơ quan tiến hành tố
tụng. Chế định trả hồ sơ để điều tra bổ sung đã được quy định từ khi ban hành
BLTTHS năm 1988, được hoàn thiện hơn ở BLTTHS năm 2003 và cho đến
BLTTHS năm 2015 thì đã quy định chi tiết, đầy đủ hơn. Mặc dù chế định trả
hồ sơ để điều tra bổ sung được quy định sớm như vậy nhưng hiện nay những
vấn đề lý luận về vấn đề này còn chưa được nhận thức thống nhất giữa các cơ
quan tiến hành tố tụng. Điều này đã dẫn tới nhiều cách hiểu khác nhau trong
thực tiễn áp dụng pháp luật và tình trạng trả hồ sơ để điều tra bổ sung tràn lan,
không có căn cứ. Hơn nữa, thực tiễn áp dụng những quy định của BLTTHS
năm 2015 về trả hồ sơ để điều tra bổ sung đã chi tiết, đầy đủ, hợp lý hơn
nhưng vẫn còn nhiều hạn chế, vướng mắc.
Vì vậy, để khắc phục tình trạng trả hồ sơ điều tra bổ sung không đúng
giữa các cơ quan tiến hành tố tụng, góp phần đẩy nhanh tiến độ giải quyết vụ