
TR NG Đ I H C S PH M THÀNH PH H CHÍ MINHƯỜ Ạ Ọ Ư Ạ Ố Ồ
KHOA GIÁO D C CHÍNH TRỤ Ị
MÔN T T NG H CHÍ MINHƯ ƯỞ Ồ
L P 3B – K35Ớ
•
BÀI C M NH N SAU CHUY N ĐI THĂMẢ Ậ Ế
B O TÀNG H CHÍ MINHẢ Ồ
Sinh viên th c hi n: Tr n Th Thanh Th oự ệ ầ ị ả
(91)

Thành ph H Chí Minh ngày 05 tháng 11 năm 2011ố ồ
T bao lâu r i tôi cũng không nh n a, qua l i k c a th y cô,ừ ồ ớ ữ ờ ể ủ ầ
cha m , nh ng câu chuy n, nh ng bài h c l ch s tôi đã in sâuẹ ữ ệ ữ ọ ị ử
trong lòng mình hình nh c a m t ông c tóc pha s ng, v iả ủ ộ ụ ươ ớ
chòm râu hi n và b áo s n vai, đôi dép cao su mòn gót đi h tề ộ ờ ế
qu c gia này đ n đ t n c khác đ tìm ra con đ ng đ c l p tố ế ấ ướ ể ườ ộ ậ ự
do cho đ t n c và hy sinh c cu c đ i mình cho lý t ng caoấ ứơ ả ộ ờ ưở
đ p y. H Chí Minh, có gì đ p h n th n a? Không có m tẹ ấ ồ ẹ ơ ế ữ ộ
ngôn t nào, không có m t hình nh nào có th di n t h t đ cừ ộ ả ể ễ ả ế ượ
nh ng công n to l n mà Ng i đã mang l i cho dân t c Vi tữ ơ ớ ườ ạ ộ ệ
Nam. Đ r i khi chúng tôi l n lên, Ng i đã mãi mãi đi xa, để ồ ớ ườ ể
l i cho chúng tôi ni m ti c th ng vì ch a m t l n đ c trôngạ ề ế ươ ư ộ ầ ượ
th y Bác, ch a m t l n đ c nghe ti ng nói c a Ng i. ấ ư ộ ầ ượ ế ủ ườ
Đ t ng nh Bác và cũng đ cho nh ng th h m i l n có d pể ưở ớ ể ữ ế ệ ớ ớ ị
hi u bi t thêm v v lãnh t vĩ đ i c a dân t c mà nhà n c taể ế ề ị ụ ạ ủ ộ ướ
đã xây d ng nhi u đ n th Bác và nhi u b o tàng H Chí Minhự ề ề ờ ề ả ồ
trên nhi u t nh, thành ph trong c n c đ m i ng i có đi uề ỉ ố ả ướ ể ọ ườ ề
ki n vi ng thăm. Và l p chúng tôi đã đ n thăm b o tàng to l cệ ế ớ ế ả ạ ạ
t i s 1 đ ng Nguy n T t Thành p12 qu n 4 thành ph H Chíạ ố ườ ễ ấ ậ ố ồ
Minh. Ph i thú th t đây là m t chuy n đi đ l i trong tôi nhi uả ậ ộ ế ể ạ ề
c m xúc khó t , và càng in đ m h n bóng dáng v cha già c aả ả ậ ơ ị ủ
dân t c trong trái tim tôi.ộ

Chúng tôi đ n thăm b o tàng h chí minh vào m t bu i sáng cu iế ả ồ ộ ổ ố
tháng 10, m t tr i d ng nh đ h n và chi u nh ng ánh n ngặ ờ ườ ư ỏ ơ ế ữ ắ
cũng gay g t h n báo hi u cho m t ngày nóng b c và b n r nắ ơ ệ ộ ứ ậ ộ
m t m i n u không có s phân b công vi c m t cách h p lý.ệ ỏ ế ự ố ệ ộ ợ
Chúng tôi đ n b o tàng kho ng 8h30 phút, b o tàng n m hi nế ả ả ả ằ ề
hoà bên c nh con sông Sài Gòn, gió t sông th i vào th t là mátạ ừ ổ ậ
m d ch u, xua tan đi bao n i m t m i t o chocon ng i ta m tẻ ễ ị ổ ệ ỏ ạ ườ ộ
c m giác m n man. B o tàng còn đ c g i v i cái tên khác đó làả ơ ả ượ ọ ớ
B n Nhà R ng, vì trên mái nhà đ c g n hai con r ng và n i đâyế ồ ượ ắ ồ ơ
cũng chính là n i mà ngày 05/06/1911 ng i con u tú c a dânơ ườ ư ủ
t c đã ra đi tìm đ ng c u n c, m ra m t trang l ch s m iộ ườ ứ ướ ở ộ ị ử ớ
c a dân t c Vi t Nam. ủ ộ ệ
Sau khi đã t p h p các b n và mua vé vào c ng thì chúng tôi t nậ ợ ạ ổ ả
ra thành t ng nhóm l đ tham quan toàn b b o tàng. Trong b oừ ẻ ể ộ ả ả
tàng tr ng bày r t nhi u tranh, nh gi ng nh nh ng th c phimư ấ ề ả ố ư ữ ướ
quay ch m tái hi n l i cu c đ i và s nghi p c a Bác. T lúcậ ệ ạ ộ ờ ự ệ ủ ừ

Bác ra đi tìm đ ng c u n c đ n lúc tr v lãnh đ o nhân dânưở ứ ướ ế ở ề ạ
giành t do, đ c l p, r i tham gia các ho t đ ng trong và ngoàiự ộ ậ ồ ạ ộ
n c. R i cu i cùng là lúc Bác ra đi. Trong su t hành trình bônướ ồ ố ố
ba kh p năm châu b n bi n, Ng i đã s ng và đã th y và đãắ ố ể ườ ố ấ
c m nh n đ c n i đau, n i th ng kh khi b xâm l c n cả ậ ượ ổ ổ ố ổ ị ượ ở ướ
ta và nhi u n c khác, vì v y mà Ng i đã t ng nói: “ tôi cóề ướ ậ ườ ừ
m t ham mu n t t b c là làm sao cho n c ta hoàn toàn đ c l p,ộ ố ộ ậ ướ ộ ậ
dân ta hoàn toàn t do, đ ng bào ai cũng có c m ăn, áo m c, aiự ồ ơ ặ
cũng đ c h c hành”. ượ ọ
Gi đây, đ ng tr c nh ng b c nh ghi l i d u chân Ng i,ờ ứ ướ ữ ứ ả ạ ấ ườ
trong lòng tôi dâng lên m t ni m c m xúc khó t . Hai ti ng đ ngộ ề ả ả ế ồ
bào sao nghe thân th ng quá! Ai cũng có nh ng ham mu n choươ ữ ố

l i ích b n thân mình, cho gia đình mình mà sao trái tim Bác baoợ ả
la, mênh mông quá! Su t cu c đ i Bác ch bi t s ng cho đ ngố ộ ờ ỉ ế ố ồ
bào, n l c vì nhân dân và chi n đ u h t mình đ ph ng s tổ ự ế ấ ế ể ụ ự ổ
qu c. Ph i chăng đ i v i Bác, đ t n c Vi t chính là nhà, đ ngố ả ố ớ ấ ướ ệ ồ
bào Vi t là máu m nên Ng i đã hy sinh c cu c đ i mình choệ ủ ườ ả ộ ờ
nh ng ng i thân yêu? Càng nghĩ tôi l i th y mình th t nh béữ ườ ạ ấ ậ ỏ
và x u h , tôi đã đ c s ng trong m t đ t n c hoà bình, đ cấ ổ ượ ố ộ ấ ướ ượ
cha m th ng yêu, ch a t ng nghe ti ng bom r i pháo d i vàẹ ươ ư ừ ế ơ ộ
cũng ch a t ng c m nh n n i đau n c m t, nhà tan. Th nênư ừ ả ậ ổ ướ ấ ế
tôi cũng nh nhi u b n tr khác, ch ngh cho mình và ch s ngư ề ạ ẻ ỉ ỉ ỉ ố
cho mình. Đ ng tr c t m lòng và tình c m c a Bác tôi m i cóứ ướ ấ ả ủ ớ
d p ki m đi m l i b n thân mình. T qu c đã l m gì cho ta? Đãị ể ể ạ ả ổ ố ả
cho ta m t cu c s ng t do, đ c l p, cho ta m i đi u ki n độ ộ ố ự ộ ậ ọ ề ệ ể
phát tri n và ta đã l m gì cho t qu c? Ch a làm gì c . Tôi ch tể ả ổ ố ư ả ợ
nh n ra m t đi u, s ng h t mình và c ng hi n h t s c thì mìnhậ ộ ề ố ế ố ế ế ứ
m i hoàn thi n mình đ c, thì m i l n lên đ c.ớ ệ ượ ớ ớ ượ
R i b c nh có chân dung và tâm nghuy n c a Bác, tôi l ng điờ ứ ả ệ ủ ặ
khi đ ng tr c di v t c a Bác, đôi dép cao su đã mòn đi vì nămứ ướ ậ ủ
tháng cùng v i b đ ng ph c cũ k , chi c nón đ n s và cây g yớ ộ ồ ụ ỉ ế ơ ơ ậ
m c. Tôi t h i, Ng i là con ng i b ng x ng th t hay m tộ ự ỏ ườ ườ ằ ươ ị ộ
ông tiên? Là m t v ch t ch n c, là m t nguyên th qu c gia đãộ ị ủ ị ướ ộ ủ ố
tìm ra con đ ng c u c m t dân t c th mà Ng i gi n d đ nườ ứ ả ộ ộ ế ườ ả ị ế
th sao? T m áo Ng i không m t huân ch ng nh ng bênế ấ ườ ộ ươ ư

