Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 137 :
Long vương thu đ(B)
Nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư mang bộ ng vô cùng tự tin, Tuyết
Tĩnh bất mãn hừ một tiếng, đoản kiếm trong tay liền bổ xuống
Gia Lạp Mạn Địch Tư, Tuyết Cực còn không kịp ngăn cn, đạo
hồng quang nọ đã xẹt qua Gia Lạp Mạn Địch Tư, nhưng Gia
Lạp Mạn Địch Tư lại không thèm động, nhìn Tuyết Tĩnh kinh
ngạc, Gia Lạp Mạn Địch Tư đối với nàng càng thêm hài lòng,
nàng tỏ ra rất hung hãn, nhưng kỳ thật vẫn còn rất thiện
lương. ”Không cần khách khí, ngươi chém đi. Ngươi không thể
gây thương tổn cho ta được.”
Tuyết Tĩnh cắn môi dưới, "Được, đây chính là ngươi nói đấy.”
Cổ tay khẽ đảo, lại xuất ra một kiếm, lúc này đây không còn
chỉ là hù dọa nữa. Đoản kiếm phát ra trường hồng lao thẳng
đến vai trái Gia Lạp Mạn Địch Tư.
Gia Lạp Mạn Địch Tư không hề động, cũng không né tránh. Tùy
ý để hồng quang chém lên người mình, một tầng hồng quang
giống vậy phát ra từ trên người hắn, lúc quang mang trên
đoản kiếm tiếp xúc với hồng quang trên người hắn, liền lập tức
tiêu thất, đừng nói thương tổn, ngay cả một dấu vết cũng
không có lưu lại.
Tuyết Tĩnh giật mình nói: "Ngươi! Ngươi! Đây là chướng nhãn
pháp gì?
Gia Lạp Mạn Địch Tư bất đắc dĩ nói: "Tuyết Tĩnh tiểu thư. Ta
cho tới bây giờ còn chưa từng dùng chướng nhãn pháp cái gì,
Băng Hỏa Ma Trù
nếu đấu khí của ngươi có thể tu luyện đến trình độ như ta, tự
nhiên sminh bạch sự ảo diệu trong đó. Ngươi xem.” Nói
xong, hắn chỉ chỉ bầu trời, Tuyết Tĩnh ngẩng đầu nhìn lên. Ch
thấy trăm trượng trên không trung có một con chim bay qua.
Ngay khi nàng có chút chẳng biết tại sao, một đạo hồng quang
từ tay Gia Lạp Mạn Địch Tư phóng ra, trong chớp mắt xuyên
qua cổ chim, con chim liền rơi xuống, Gia Lạp Mạn Địch Tư
ngửa tay, thi thể con chim nhất thời tăng tốc rơi xuống, trực
tiếp rơi vào trong tay hắn.
"Đây cũng là chướng nhãn pháp sao?” Gia Lạp Mạn Địch Tư
tiện tay đem con chim chết ném xuống đất, "Nếu đây cũng là
chướng nhãn pháp. Vậy ngươi gọi người đến thi triển thử xem.
Đấu khí, bản thân nó chính là một môn học vấn cao thâm,
luyện đến tận cùng, cơ hồ không gì là không làm được. Từ
bề ngoài, đấu khí cùng ma pháp hai loại năng lượng hoàn
toàn bất đồng. Thế nhưng, khi chính thức tới tối cường, chúng
sẽ không có khác biệt quá lớn. Ngươi mặc dù tu luyện từ nhỏ,
thế nhưng trong cơ thể có quá nhiều tạp chất, thiên pmặc
dù tốt, nhưng phương pháp tu luyện lại không tốt lắm, không
thể khiến tiềm lực của ngươi hoàn toàn khai phát ra. Tuyết
Tĩnh tiểu thư, ngươi không nên hoài nghi thành ý của ta, ta là
thật tình muốn dạy ngươi một chút tri thc phòng thân, qu
thực, ta rất thích ngươi, mặc dù biết ngươi cũng không thích
ta, thế nhưng, ta tuyệt không hy vọng người mình thích lại có
thương tổn gì. Nếu ngươi nguyện ý, ta nhất định sẽ toàn lc đề
thăng thực lực của ngươi, ngươi suy nghĩ kỹ đi. Nếu ngươi thật
sự thấy con người của ta đáng ghét, ta cũng sẽ không miễn
cưỡng ngươi theo ta tu luyện.” Nói xong, hắn chào Tuyết Cực,
rồi xoay người đi.
Nhìn thân ảnh cao lớn của Gia Lạp Mạn Địch Tư rời đi, rồi nhìn
nhìn lại đoản kiếm không ngừng lóe lên quang mang trong tay,
trong lòng Tuyết Tĩnh đột nhiên mc lên một cảm xúc kỳ dị,
hắn truyền cho mình vũ kỹ, chỉ là để mình có năng lực bảo vệ
chính mình, không hề có mục đích khác sao? ”Ba ba, năng lực
vừa rồi ngài có thể đạt đến không?” Nàng hỏi Tuyết Cực đứng
bên.
Băng Hỏa Ma Trù
Tuyết Cực cũng khiếp sợ thực lực cường đại của Gia Lạp Mạn
Địch Tư, lắc đầu, đáp: "Không dựa vào vũ khí gì, chỉ dùng đấu
khí sát thương mục tiêu ngoài trăm trượng, đừng nói là ta,
ngay cả đại bá ngươi cũng không có thể làm được. Long Hỏa
này thực lực quá mạnh mẽ, trách không được ngươi lần trước
nói hắn có thể đánh bại vũ thánh, ta xem, thực lực của hắn
thật sự đã vượt qua vũ thánh cảnh giới.”
Đôi mắt đẹp của Tuyết Tĩnh trợn tròn, "Người là nói, người là
nói hắn đã đạt tới thần sư cảnh giới trong truyền thuyết sao?
Nhưng là, hắn nhìn qua tuổi cũng không lớn!”
Tuyết Cực cười khổ nói: "Ta cũng không biết, nhưng vừa rồi
hắn giết con chim kia, trên người tản ra uy nghiêm vô hình,
làm ta suýt nữa không thở nổi. Tĩnh nhi, xem ra Niệm Băng i
không sai, chcần có hắn ở Thanh Phong Trai chúng ta, bất
luận phiền toái gì cũng kng thể trthành phiền toái được.
Thần sư, chẳng lẽ thật sự là một vthần sư?”
Niệm Băng thẳng đến đêm mới trở lại Thanh Phong Trai, vừa
vào cửa, đã bị phục vụ sinh trực tiếp dẫn tới một bao phòng
lớn, bên trong bao phòng, Tuyết Cực, Tuyết Tĩnh và Gia Lp
Mạn Địch Tư đang đi hắn.
Vừa nhìn thấy Niệm Băng, Tuyết Cực ha ha cười, nói: "Niệm
Băng! Ta muốn nói cho ngươi một tin tức tốt, hôm nay nh nhi
chính thức bái Long tiên sinh làm sư, bữa cơm tối nay sẽ là bái
sư yến.”
Niệm Băng sớm đã đoán trước kết quả này, Gia Lạp Mạn Địch
Tư có thực lực gì chứ, Tuyết Tĩnh, Tuyết Cực dù sao chlà nhân
loại bình thường, chấn trụ bọn họ cũng không khó khăn, "Ta
đây chúc mừng trước. Tuyết Tĩnh! Ngươi bái đại ca của ta làm
sư, vậy sau này có n gọi ta một tiếng sư thúc?”
"Thúc cái đầu ngươi, hai người là khác nhau. Hơn nữa, sư phụ
ta đã đáp ứng ta, sau này không cn ta gọi hắn sư phụ, trực
tiếp gọi tên là được, có đúng hay không, sư phụ.”
Băng Hỏa Ma Trù
Gia Lạp Mạn Địch Tư lập tức gật đầu, đáp: "Không sai, gọi sư
phụ quá xa cách, trực tiếp gọi tên là được rồi.”
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Tuyết Tĩnh, sau này ngươi cần phải
tu luyện cùng đại ca ta cho tốt, ta thể có hôm nay, chính là
nhờ có lúc đầu đại ca trợ giúp, kỳ thật, đại ca cũng có thể xem
như một a nửa sư phụ ta. Đáng tiếc, ta học không phải đấu
khí, nếu không, khai sơn đại đệ tử đã không ti phiên ngươi
rồi.” Nhớ tới lúc đầu Gia Lạp Mạn Địch Tư trợ giúp mình như
thế nào để đề thăng thực lực, ánh mắt hắn nhìn Gia Lạp Mạn
Địch Tư không khỏi có vài phần qi dị.
Gia Lạp Mạn Địch Tư tự nhiên minh bạch Niệm Băng nghĩ tới
cái gì, cười hắc hắc, nói: "Nhân gia Tuyết Tĩnh là nữ hài t, tự
nhiên không cn phải dạy giống như ngươi. Ta có biện pháp
khác.”
Niệm Băng tức giận nói: "Thật sự là không công bình! "
Tuyết Tĩnh tò mò hỏi: "Sao không công bình? Long Hỏa, lúc
đầu ngươi dạy Niệm Băng là dùng phương pháp gì. Ngươi yên
tâm, hắn có thể chịu được thì ta cũng có thể chịu được.”
Niệm Băng ng cố ý nói: "Tốt lắm! Long đại ca, ngươi cần
phải đối xử như nhau.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư tức giận trừng mắt nhìn hắn, "Đối xử như
nhau cái đầu ngươi, ăn cơm ăn cơm.” Lòng hiếu kỳ của Tuyết
Tĩnh nổi lên, khó mà dễ dàng bqua được, nhất thời quấn quít
lấy Gia Lạp Mạn Địch Tư, bắt hắn nói ra trước đây dạy Niệm
Băng thế nào. Gia Lạp Mạn Địch Tư bị mè nheo đành bất đắc
dĩ, đem quá trình dạy Niệm Băng Niệm Băng kể lại một lần,
Tuyết Tĩnh nghe xong không rét mà run.
"Không biết được, ngươi còn quá ghê ghớm như vậy. Ngươi s
không định dạy ta như vậy chứ?” Tuyết Tĩnh hỏi dò. Hiện tại
nàng đã thừa nhận sự ờng đại của Gia Lạp Mạn Địch Tư, lại
bái hắn làm sư. Khúc mắc trước kia đã tự nhiên biến mất. Một
người có thể thần sư cao thủ, bất luận làm cái gì cũng không ai
Băng Hỏa Ma Trù
có thể cản được.
Gia Lạp Mạn Địch Tư mỉm cười nói: "Ta không phải mới vừa
nói, biện pháp dạy ngươi sẽ không giống với hắn. Hắn bản
thân là ma pháp sư, phải cường hóa thân thể. Mà ngươi bản
thân là võ sĩ, điều kiện thân thể đã không tồi, thứ cần chính là
loại bỏ tạp chất mà thôi. Để loại btạp chất, mặc dù dùng
phương pháp như với Niệm Băng cũng có thể. Nhưng ta sợ
ngươi không chịu được, vậy lựa chọn một phương pháp khác
đi.”
Niệm Băng trừng mắt nhìn Gia Lp Mạn Địch Tư, tựa hồ muốn
nói hắn trọng sắc khinh hữu, Gia Lạp Mạn Địch Tư làm b
không phát hin, vẻ mặt mỉm cười mà nhìn Tuyết Tĩnh bên
cạnh.
Tuyết Cực nói: "Niệm Băng, thật u chưa ăn thức ăn ngươi
nấu, chờ ngươi lần này đi Băng Nguyệt thành trvề, nhất định
phải đại triển thân th, để ta ăn no một bụng mới được.”
Niệm Băng mỉm cười đáp: "Đó là đương nhiên. Bất quá một
đoạn thời gian không làm cơm, hiện tại tay có chút cứng
nhắc.”
Đúng lúc này, một phục vụ sinh từ ngoài đi vào, cúi xuống nói
nhỏ vào tai Tuyết Cực: "Ngũ hoàng tử tới, nói muốn gặp tiểu
thư. Chủ nhân, ngươi xem thế nào?Thanh âm của hắn mặc
dù thấp, nhưng sao có thể thoát khỏi lỗ tai của Niệm Băng và
Gia Lạp Mạn Địch Tư. Hai người tức giận trong lòng, liếc nhau,
Gia Lạp Mạn Địch Tư đứng lên, "Ta đi.” Vẻ mặt của hắn mặc dù
bình tĩnh, nhưng Niệm Băng lại nhìn ra nộ ý trong lòng hắn. Từ
ngày hôm qua mình nói với hắn về việc Yến Vân đồng thời có ý
với Long Linh và Tuyết Tĩnh, Gia Lạp Mạn Địch Tư sớm đã cực
kỳ bất mãn với hắn.
Nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư chậm rãi đi ra, Niệm Băng cũng
không ngăn trở, Tuyết Cực hướng về phía hắn tỏ ý hỏi, Niệm
Băng mỉm cười đáp: "Người cứ coi như không hề biết gì, mọi
chuyện cứ để Long đại ca giải quyết đi, hắn sẽ biết chừng