
Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 155: Công thành - Biến Thiên
hành động
Yến Cực muốn mở miệng, nhưng cảm giác được một cỗ áp lực
cực lớn đang táp vào m ặt mình, hắn nhìn thấy ánh mắt của
Niệm Băng.
Trong đôi mắt màu lam kia không hề có một tia tạp chất nào,
đôi mắt của Niệm Băng thật thâm sâu khó lường. Hắn liền trở
nên ngây dại, linh hồn đã bị tinh thần lực do Thiên Nhãn huyệt
phát ra áp chế. Trong cuộc đời Yến Cực, giây phút cuối cùng
cũng đã gặp phải cảnh tượng không thể ngờ nổi, lại từ chính
gã thanh niên m à lúc trước hắn còn muốn lợi dụng để trợ giúp
bá nghiệp của mình, ở mi tâm đột nhiên phát ra m ột đạo bạch
quang dài ước chừng một thốn. Ngay sau đó, từ trong ánh
bạch quang thản nhiên hé mở, lộ ra một ánh mắt màu bạc,
đúng vậy đó là con m ắt màu bạc
Niệm Băng vỗ vỗ hai tay bước đến, Hắn không cần phải sử
dụng đến ma pháp bởi hắn thấy làm thế thì quá tiện nghi cho
Yến Cực, mặc dù hắn không hề luyện qua võ nghệ, nhưng từ
nhỏ đã tu luyện trù nghệ, nên khiến cho hắn có một tốc độ
xuất thủ so với người bình t hường nhanh hơn không biết bao
nhiêu lần.
Hắn mặc dù không t hể làm được như Áo Tư Tạp, hoàn t oàn
khống chế được thân thể của mình để thực hiện các chiêu thức
phức tạp, nhưng vì đã chế ngự được thân thể của kẻ địch rồi,
thì chỉ cần với thể chất được long hoá, sử dụng được một phần
sức mạnh của rồng thì cũng đủ làm thành bùa đòi m ạng Yến
Cực.

Băng Hỏa Ma Trù
Ầm!!! Một tiếng nổ mạnh, Yến Cực rõ ràng nghe được tiếng
xương lồng ngực của mình vỡ nát ra, Hắn tuy rằng có đấu khí
nhưng gặp phải Thiên Nhãn lĩnh vực khắc chế, căn bản không
thể phát huy được tác dụng hộ thân, mà cho dù hắn có thể sử
dụng được đấu khí nhưng với tu vị của hắn cũng không cách gì
chống đỡ nổi một quyền được long thể hoá của Niệm Băng
Đau đớn kịch liệt khiến cho trước mắt Yến Cực t rở thành m ột
m àu t ối đen, dần dần thân thể hắn chết lặng đi, cảm giác lạnh
lẽo vô cùng lan khắp toàn thân, trước mắt hắn mơ hồ như thấy
được phần của địa ngục, một địa nguc tràn ngập máu tươi.
Nhìn thấy ngực của Yến Cực đã bị đập nát, lại thấy hắn máu
tươi bắn ra đầy trời, Niệm Băng trong lòng lại như sinh ra cảm
giác hưng phấn, tuy nhiên hắn không có thời gian để cảm thụ
loại cảm giác này, thân t hể rất nhanh một lần nữa trở lại bên
giường đỡ người Yến Thiên Nam lên, gia tăng đại tiên t hiên chi
khí truy ền vào, kéo Yến Thiên Nam m ột lần nữa từ bên bờ vực
sinh tử trở về.
Yến Thiên Nam không ngừng ho lên t ừng ngụm trọc khí, vừa
rồi khi mất đi sự chi trì của Niệm Băng, lão cảm giác được hồn
phách của chính mình tựa như đã ly khai khỏi cơ thể, may mắn
là Niệm Băng kịp thời quay trở lại, một lần nữa kéo linh hồn
lão trở về
Niệm Băng than nhẹ một tiếng nói:
“ Bệ Hạ, ngài không bị kinh sợ chứ, thần đã giết nhi tử của
ngài m ất rồi!!!
Yến Thiên Nam toát m ột nụ cười tươi:
“ Ta không phải là m ột người cha tốt. Giết hay lắm!! Hắn đã
chết, có lẽ xuống địa phủ, ta có thể có cơ hội một lần nữa dạy
cho hắn cách thế nào để làm m ột con người, chính ra bản thân
ta hôm nay cũng đã được thụ giáo không ít phương pháp làm
người đủ để có thể dạy lại cho y? Ngươi tên là gì vậy?
Niệm Băng hơi sững sờ một chút, bởi vì hắn nhận thấy ở trên
người Yến Nam Thiên phát ra những tia trìu m ến giống hệt như
cảm giác đối với người cha ruột của mình: “ Thần gọi là Niệm

Băng Hỏa Ma Trù
Băng.”
Yến Thiên Nam m ỉm cười vuốt cằm nói:
“ Cảm ơn! Cảm ơn ngươi, ta không phải tạ ơn ngươi đã cứu ta,
m à là cảm ơn ngươi đã cứu đứa con trai duy nhất của ta, cũng
chỉ có hắn mới xứng làm con của ta.”
Yến Thiên Nam trong m ắt toát ra vẽ hiền lành, nhìn về Yến
Phong đang miễn cưỡng đứng lên trên m ặt đất
Yến Phong sau khi được Niệm Băng trị liệu, mặc dù vẫn còn
cảm giác yếu nhược nhưng so với lúc trước đã khá hơn không
ít:
“ Phụ Hoàng, ngài trước hết phải nghĩ ngơi trong chốc lát đi
đã.”
Hắn miễn cưỡng mở miệng nói
Yến Thiên Nam nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
“ Không, hãy để ta nói. Nếu không nói ra, t a sợ rằng sẽ không
còn cơ hội để nói nữa”
Sắc mặt lão trở nên hồng hào hơn cả trước đây, mặc dù Niệm
Băng đã dùng m ột lượng lớn tiên thiên chi khí đưa vào, lại còn
có Thuỷ và Quang m inh hai loại ma pháp nguyên t ố có khả
năng trị liệu, nhưng sâu thẳm trong tâm Niệm Băng đã m inh
bạch, đây là sự tỉnh táo lần cuối cùng của lão nhân gia, sau
thời khắc này t ính m ạng của vị lão hoàng đế cũng sẽ chấm
dứt.
Yến Phong khoé mắt đỏ rực, nhìn t ính m ạng của Yến Thiên
Nam đang bước đến những thời khắc cuối cùng, hắn nghẹn
ngào:
“ Phụ Hoàng, ngài biết con đợi người gọi con một tiếng con trai
đã biết bao nhiêu lâu rồi không? Từ nhỏ đến lớn, người con
thương yêu nhất chỉ có mẫu thân, nhưng người lại như vậy mà
ra đi. Phụ Hoàng, ngài có biết là con khao khát được tìm t hấy
tình thương của một ngươi cha từ ngài đến cỡ nào hay không?”
Yến Thiên Nam hiền từ nhin Yến Phong:
“ Ta biết, ta đã hiểu được rồi!! Hài nhi à! ! Phụ Hoàng cả đời đã

Băng Hỏa Ma Trù
phạm nhiều tội lỗi, cũng chỉ còn đợi đến kiếp sau mới có thể
đền đắp lại cho con t hôi. Hãy nhớ kỹ lời Phụ Hoàng nói, hãy cố
sống cho thật tốt, làm m ột vị hoàng đế tốt, đừng có giống như
ta, lưu lại nhiều hậu hoạ.
Ta tin tưởng rằng, chỉ cần con có trái tim nhân hậu, nhất định
sẽ làm t ốt hơn ta rất nhiều, hài nhi à!! ! Con có biết trong lòng
Phụ Hoàng bây giờ cảm thấy mãn nguyện đến thế nào không?
Ta thậm chí không hề hận đại ca của con, bởi vì cho đến hôm
nay ta rốt cục cũng thấy được khát vọng tình t hân của chính
m ình. Cả cuộc đời ta từ lúc sinh ra đến tận lúc này không
ngừng làm ra những việc sai trái, nhưng một việc làm đáng hổ
thẹn nhất chính là ngày đó ta đã cưỡng hiếp mẫu thân của
con, rồi sinh ra con trên thế giới này.
Trước kia Phụ Hoàng không t hể đền bù được gì cho con, bây
giờ, bọn huynh đệ của con đã chết hết rồi, Phụ Hoàng chỉ có
thể làm được một việc, đó là đem thứ mà bọn chúng muốn có
được nhất truyền lại cho con, con có nguyện ý tiếp nhận
không?”
Mặc dù Yến Phong cùng Niệm Băng sớm đã hoạch định kế
hoạch hành động hoàn hảo, nhưng tới lúc này, cổ họng hắn
không khỏi có chút nghẹn ngào, làm sao còn có thể thốt ra nổi
hai chứ nguyện ý đây, nhìn t hấy ánh mắt ảm đạm đang lịm
dần của Yến Thiên Nam, nước mắt Yến Phong không cách nào
kiềm chế nổi chảy xuôi xuống má
Bịch một tiếng, cánh cửa bên ngoài đã bị phá mở, một đám lớn
thị vệ từ bên ngoài t iến vào, người dẫn đầu chính là đoàn
trưởng của Hoàng gia t hủ hộ quân đoàn Lỗ Đạo Phu cùng với
Băng Tuyết nữ thần tế tự và Băng Vân.
“ Bệ hạ!!!.”
Lỗ Đạo Phu thét lên một tiếng thảm thiết, rồi dùng t ốc độ
nhanh nhất nhào tới bên cạnh chiếc giường.
Sau khi bọn hắn phát hiện Ngũ hoàng t ử đã chết thảm ở trong
phủ của mình, nhất thời cảm giác được có chuyện không ổn,
dùng t ốc độ nhanh nhất quay trở về cùng với sự trợ giúp của
Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng với số lượng lớn các cao thủ của

Băng Hỏa Ma Trù
Băng Thần tháp, nhanh chóng tiến đến bên ngoài hoàng cung,
chứng kiến rõ ràng bọn thủ hạ của Yến Cực đang không ngừng
liều chết công kích vào. Lỗ Đạo Phu trong lòng sinh ra cảm
giác m ãnh liệt có sự không ổn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy
ào vào nội cung.
Khi bắt gặp cảnh tượng xác chết tràn ngập nội cung, trong
lòng hắn vô cùng kinh hãi, hắn biết, việc mà bản thân hắn sợ
nhất có lẽ đã phát sinh. Hắn cũng không hề gặp phải sự ngăn
cản nào, bởi vì đám Huyết vệ của Huyết Sư Giáo sau khi giải
quyết toàn bộ số thị vệ của Hoàng Gia thủ hộ quân đoàn trong
nội cung đã lập tức theo thông đạo bên dưới lòng đất mà chậm
rãi bỏ đi
Tại thời khắc bọn hắn tiến đến tẩm cung, Lỗ Đạo Phu trong
lòng t ràn ngập sự bi thương.
“ Ta còn chưa chết ngươi khóc lóc cái gì vậy hả!!! “
Yến Thiên Nam nhìn t hấy Lỗ Đạo Phu đang úp mặt ở bên
giường, mỉm cười, lão đã nhìn thấu rõ hết thảy, cái chết đối với
lão cũng không còn gì là đáng sợ nữa.
Băng Vân nghi ngờ khi nhìn t hấy Yến Thiên Nam được Niệm
Băng trợ giúp, Niệm Băng hướng về nàng nhẹ nhàng gật gật
đầu, nhìn t hấy ánh mắt Băng Vân đang vô cùng kinh ngạc, hắn
m uốn nở ra một nụ cười, nhưng bên tai lại văng vẳng hồi
tưởng đến những lời Yến Thiên Nam nói, cuối cùng cũng không
thể nào mà cười nổi.
Mục quang của Yến Thiên Nam chuyển về hướng Băng Tuyết
nữ thần tế tự:
“ Ngài đã đến rồi đó ư!!”
Băng Tuyết nữ thần tế tự thân hình chỉ chợt loé lên, tiện thể đi
tới bên giường của Yến Thiên Nam :
“ Xem t ình hình này, có lẽ ta cũng không tới quá chậm.”
Niệm Băng rốt cục đã gặp được kẻ thù trong lòng m ình, vẽ bề
ngoài tuyệt mỹ của Băng Tuyết nữ thần tế tự cũng không thể
làm cho cừu hận của hắn mảy may suy giảm. Hắn vội vàng cúi