BỎ TIỀN TÚI TẠO SÂN CHƠI CHO NGHỆ THUẬT

ĐƯƠNG ĐẠI

Sau một năm hoạt động, anh có cảm thấy hài lòng với những bước khởi đầu của

trung tâm trong năm 2008? Các anh có vấp phải khó khăn gì?

Tôi nghĩ là chúng tôi không chỉ hài lòng mà còn khá tự hào với các công việc của

mình đã làm được. Tuy chưa nhiều lắm, nhưng đã tạo nên một dấu ấn trong các

hoạt động văn hóa ở Huế. Dường như chúng tôi không có thời gian nghỉ giữa các

đợt triển lãm, giới thiệu sách, làm workshop sắp đặt và trình diễn, cả nhiếp ảnh

đương đại. Chúng tôi cũng đã tổ chức được không ít những giao lưu văn hóa như

triển lãm mỹ thuật cho sinh viên Thái Lan và tổ chức một số buổi nói chuyện với

các tổ chức quốc tế quan tâm đến nghệ thuật đương đại Việt Nam, đặc biệt là với

nghệ sĩ sống và làm việc ở thành phố Huế. Chưa kể đến các hoạt động liên quan

đến các lĩnh vực nghệ thuật khác như âm nhạc truyền thống, các buổi trình diễn ca

Huế, ca trù... Đặc biệt sau khi hoàn thành cơ sở thứ 2 của NEW SPACE ART

FOUNDATION với không gian 500m2 ở xóm 3 thôn Lại Thế, thì chúng tôi lại

càng có điều kiện mở rộng các hoạt động của mình. ở đây, chúng tôi dành phần lớn

không gian để trưng bày tác phẩm, có 2 phòng cho nghệ sĩ nhiệm trú và làm việc, 1

xưởng vẽ khá rộng để mọi người có thể đến sáng tác.

Tạo một sân chơi mới có lẽ là cái còn đang thiếu ở Huế nên, khi chúng tôi bắt tay

vào làm đã được sự ủng hộ của rất nhiều người đặc biệt là sinh viên đang học tập ở

Huế. Còn khó khăn (cười) có lẽ là thời tiết thôi, ở Huế mưa nhiều quá ...

Nhiều người thắc mắc là sao các anh lại tự bỏ tiền túi ra cho các hoạt động đương

đại vốn được xem là thứ không thể thu về lợi nhuận?

Trước khi bắt vào công việc này, hai anh em chúng tôi đã biết rằng, con đường của

mình chọn không dễ dàng chút nào. Đặc biệt là việc hướng đến các hoạt động

đương đại. Nhưng nếu cảm thấy khó mà đầu hàng thì ai sẽ làm? Mặc dầu trong

thời buổi lạm phát này, người ta phải thắt lưng buộc bụng, không có lợi nhuận từ

nghệ thuật đương đại nhưng chúng tôi hướng đến một mục đích xa hơn là phát

triển được những giá trị nghệ thuật mới. Do vậy chúng tôi vẫn quyết định làm. Và

khi chúng tôi bắt đầu cho một dự án để phát triển mỹ thuật cộng đồng thì điều đầu

tiên là chúng tôi muốn được chia sẻ nó. Sự chia sẻ này bao hàm nhiều vấn đề chứ

không chỉ là vấn đề tài chính. Chúng tôi thực sự hạnh phúc khi chúng tôi đang làm

được điều đó cho mọi người và chúng tôi nghĩ rằng sự đóng góp của mình còn quá

nhỏ... Không gian của chúng tôi luôn luôn mở cửa với tất cả các nghệ sĩ khi họ có

tình yêu thực sự đối với nghệ thuật. Mong rằng, chúng tôi là một đôi cánh nhỏ để

chắp cho những ước mơ ấy sớm thành hiện thực.

Các chương trình sắp tới của các anh là gì?

Năm 2009 này, việc đầu tiên là chúng tôi triển khai xây dựng một thư viện đa

phương tiện theo kiểu một trung tâm nghe nhìn. Tôi nghĩ đây là một việc làm thực

sự cần thiết để mở một cánh cửa cho công chúng đến với nghệ thuật đương đại, đặc

biệt là sinh viên ở Huế. Tôi nhận thấy rằng kể cả những nghệ sĩ đương đại hiện nay

có rất ít những nguồn thông tin về thế giới, nên chúng tôi cho rằng, thiết lập một

thư một thư viện đa phương tiện là rất hữu ích. Tuy nhiên, ở Việt Nam nói chung,

các loại sách, báo, các tạp chí liên quan đến nghệ thuật và nghệ thuật đương đại là

khá khó tìm, do vậy để thiết lập được một thư viện có thể cập nhật được thông tin

là không đơn giản. Nhưng rất may là khi nghe chúng tôi trình bày về dự án này, thì

đa số những người bạn của chúng tôi đều muốn ủng hộ và chung tay xây dựng.

Điều này làm chúng tôi cảm thấy thực sự rất hạnh phúc.

Ngoài ra các lịch trình cho năm 2009 của chúng tôi cũng đã đầy ắp, trong đó trọng

điểm của năm mà chúng tôi đang chuẩn bị là một workshop về sắp đặt và trình

diễn sẽ diễn ra vào khoảng đầu tháng 4. Lợi thế của chúng tôi là có không gian đủ

rộng cho các loại hình tương đối tốn chỗ này, nên ngoài các nghệ sĩ trong nước,

chúng tôi cũng sẽ mời cả nghệ sĩ quốc tế tham dự, để chúng ta có điều kiện giao

lưu và học hỏi.

Hình như các anh không chỉ quan tâm đến nghệ thuật đương đại mà còn có những

dự án mang tính chất bảo tồn văn hóa truyền thống?

Tôi nghĩ rằng cội nguồn văn hóa rất quan trọng trong việc phát triển nghệ thuật

mới. Do vậy hoạt động khởi đầu năm này, chúng tôi đã thiết kế chương trình phục

dựng tranh làng Sình do nghệ nhân Kỹ Hữu Phước và gia đình thực hiện. Chương

trình này đã được chúng tôi chuẩn bị trong 6 tháng cuối năm 2008. Và chúng tôi

dự tính sẽ duy trì hoạt động này đều đặn hàng năm với những mô hình phát triển

khác nhau. Bởi vấn đề di sản văn hóa hiện nay cần được nhìn nhận theo một cách

khác, và muốn bảo tồn chúng phải bảo tồn trong môi trường đương đại với những

chiến lược gắn liền với kinh tế và văn hóa, du lịch thì mới có thể tránh sự mai một

của một nghề tranh lâu đời, khi bối cảnh xưa của chúng dường như đã bị mất đi

trong xã hội hiện đại. Chương trình này của chúng tôi cũng đã thu hút được rất

nhiều sự quan tâm, và công chúng có lễ lần đầu tiên được hiểu kỹ lưỡng về lịch sử

cũng như cách làm tranh Sình. Nó có nhiều nét độc đáo so với các dòng tranh dân

gian đã được phục hồi như tranh Đông Hồ, Hàng Trống ở ngoài bắc.