Ch đề 12: LÝ LUN VĂN HC
Đề 3: Trong truyn ngn “Trăng sáng” (1943) nhà văn Nam Cao viết: “Ngh thut
không cn phi là ánh trăng la di, ngh thut không nên là ánh trăng la di; ngh
thut có th ch là tiếng đau kh kia, thoát ra t nhng kiếp sng lm than…”.
Hãy gii thích và bình lun ý kiến trên.
* BÀI LÀM:
Nam Cao không ch là mt nhà văn hin thc kit xut mà còn là mt nhà văn
thường hay băn khoăn trăn tr v quan đim sáng tác văn hc. Tri qua th nghim và suy
ngm ca bn thân v văn chương và hin thc cuc đời, Nam Cao đã mượn li nhân vt
Đin trong “Trăng sáng” phát biu: “Ngh thut không cn phi là ánh trăng la di, ngh
thut không nên là ánh trăng la di; ngh thut có th ch là tiếng đau kh kia, thoát ra t
nhng kiếp sng lm than…”. Ý kiến này xng đáng là mt tuyên ngôn ngh thut ca
trường phái hin thc, dt khoát t b ch nghĩa lãng mn thoát li để tr v vi ch nghĩa
hin thc chân chính.
Trước hết, Nam Cao mun khng định ngh thut chân chính phi bt r trong đời
sng hin thc, không được thoát li đời sng để tr thành la di.
Tìm hiu cuc đời nhà văn, chúng ta thy t khi còn là mt cu hc sinh, Nam Cao
đã tng mơ ước sáng tác. Thi kì này, ông đã có nhiu thơ, truyn đăng báo vi các bút
danh Thuý Rư, Xuân Du, Nhiêu Khê, Nguyt… Cũng như bao hc sinh tiu tư sn đương
thi, Nam Cao chu nh hưởng nng ca văn thơ lãng mn thoát li. Nhưng do được tiếp xúc
vi cuc sng cùng kh ca nhân dân, li là nhà văn có lương tri, giàu tình yêu thương qun
chúng, Nam Cao đã sm nhn ra tính cht gi di phù phiếm ca th văn chương “thơm
tho” đó, nó rt lc lõng, xa l đối vi cuc sng ca hàng triu qun chúng lm than và bn
thân tác gi hi by gi. Đin, nhân vt chính trong tác phm “Trăng sáng” chính là hình
bóng cuc đời ca tác gi. Cuc đời Đin là cuc đời ca mt ông giáo kh trường tư vi
đồng lương chết đói không nuôi ni bn thân, còn nói gì đến chuyn nuôi gia đình. Con
Đin, đứa thì phi đi chăn trâu, đứa thì phi chy ch kiếm ngày my xu rau; v Đin thì
cuc sng lm than, nghèo đói đã làm cho tâm hn tr nên nh nhen, ích k, cn ci, tàn
nhn.
Chính cái s tht nghit ngã y đã giết chết bao nhiêu gic mơ lãng mn tng gieo
trong óc Đin. Nhiu khi Đin phi quên cái mng văn chương để kiếm tin, cơm áo đã ghì
Đin sát đất. Nhìn cnh v vì cùng qun, túng thiếu mà “đánh con ln, chi con nh, quăng
cái chi, đá cái thúng, va dm chân bành bch, va kêu tri”, Đin thy mình gn như ti
cc. Vi tâm trng y, nhìn lên tri “Trăn nhn nhơ như mt cô gái non va có nhân tình.
Gió nh nhàng đặt lên lá nhng bước chân vũ n. Trăng ta mng xung trn gian… cho
nhng tâm hn khát khao ngp ln…”, Đin mi nhn ra rng “ngh thut không cn phi
là ánh trăng la di, không nên là ánh trăng la di”. “Ánh trăng la di” đây là hình nh
tiêu biu cho văn chương lãng mn thoát li, ly “mây gió trăng hoa” làm ngun thi hng ch
yếu. Anh trăng la di gi nh đến mt tri chân thc.Trong hoàn cnh lúc by gi, khi mà
đất nước đang đau dưới gót giày gic ngoi xâm, nhân dân đang chu cnh lm than đau
kh, thì th văn hc ch đi tìm cái thi v, tìm cái đẹp trong thiên nhiên thun túy, trong o
nh ca ánh sáng vay mượn,ch là th văn chương thoát li, hưởng lc, thi v hóa cuc sng.
Th ngh thut đó ging như ánh trăng kia, nó thơ mng lm, huyn o lm “nó làm đẹp ra
nhng cái thc ra ch là tm thường xu xí. Trong nhng căn lu dt nát mà ánh trăng làm
cho cái b ngoài trông cũng đẹp, biết bao người qun qui, nc n, nhăn nhó vi nhng
đau thương ca kiếp mình”. Trong tình hình y, th văn chương ngh thut như ánh trăng
huyn o kia ch là th “ngh thut v ngh thut”, quay lưng li vi đời sng nhân dân. Nó
ch có ý nghĩa là “món gii trí ca nhng người đàn bà nhàn nhã ngã mình trên nhng
chiếc ghế xích đu nhún nhy… Ch biết ăn ngon mc đẹp chăm sa tht da và chng làm gì
c” (Trăng sáng). Còn đối vi hàng triu qun chúng lm than đói kh lúc by gi, th văn
chương y ch là “nhng ánh trăng la di”, chng có ích gì, lc lõng, phù phiếm.
Như vy, qua câu nói “Ngh thut không cn phi là ánh trăng la di”. Nam Cao
kch lit phê phán tính cht thoát li, phi hin thc ca các xu hướng lãng mn tiêu cc
đương thi. Đó cũng là s c tuyt ca ông đối vi khuynh hướng văn hc thoát li khi đời
sng.
Nếu như đọc các tác phm ca Nam Cao, Ngô Tt T, Nguyn Công Hoan… chúng
ta được chng kiến nhng khung cnh hin thc ca nông thôn náo động tiếng thúc thuế
dn sưu, nhng tiếng kêu than ai oán vì phi bán v đợ con, cùng nhng kiếp sng “Tt
đèn”, “Bước đường cùng” ca người nông dân, thì sau nhng trang sách văn hc lãng mn,
ta li thường bt gp khung cnh đồng quê yên dìu du, cùng nhng cp v chng địa ch
như Hc – Bo sut ngày ch ra sc làm giàu để ci thin sinh hot cho nông dân nghèo và
sng hòa thun vi h. Nhng bc tranh và cnh đời y ch là sn phm tưởng tượng ch
quan, xa l vi hin thc cuc sng và đúng là “ánh trăng la di” đối vi biết bao người
nông dân đang “dưới đồng khô, bun lo méo mt nng ách trâu cày” .
Tr li vi ý kiến ca Nam Cao, ta thy mt mt, nhà văn phê phán tính cht thoát li,
la di ca văn hc lãng mn; mt khác, ông đòi văn hc phi bt r t hin thc, nghĩa là
tr v vi cuc sng ca hàng vn, hàng triu con người đau kh: “Ngh thut ch có th
nhng tiếng lòng đau kh kia, thoát ra t nhng kiếp lm than”. Ngh thut phi “v nhân
sinh”, phi là “Vũ khí phn đấu cho tình thương, lòng bác ái và s công bng”(Đời tha).
Người cm bút có trách nhim, có lương tri phi “đứng trong lao kh mà m hn ra đón ly
tt c nhng vang vng ca cuc đời” (Trăng sáng). Nói cách khác, ngh thut phi có tính
nhân dân, phi miêu t được nhng vn đề có ý nghĩa đối vi cuc sng ca nhân dân, phi
th hin được tâm tư nguyn vng ca nhân dân. Ngh thut phi có tính cht nhân đạo và
hin thc. Mà hin thc to ln nht khi đó là tình trng thng kh ca hàng triu người lao
động lm than. Ngh thut chân chính phi nhìn thng vào s thc đó, nói lên ni khn kh
ca nhân dân và vì nhân dân mà lên tiếng.
Nam Cao là mt nhà văn hin thc ln, gc nhân đạo rt sâu. ”Trăng sáng” được
coi là mt tuyên ngôn ngh thut sâu sc và rt tiến b ca ông. Không lí l, Nam Cao đã
nói lên tht tâm huyết quan đim ngh thut nhân đạo ca mình. “Trăng sáng” ging như
li tâm nim chân thành ca nhà văn tiu tư sn nguyn t b con đường ngh thut thoát li,
hưởng lc, tr v chung thu vi qun chúng nghèo kh, vì h mà sáng tác.
T nhng ý nghĩ thiết tha y, Nam Cao đã đi đến hành động thc tế bng nhng tác
phm đầy sc thuyết phc ca mình. Trong khi các nhà văn lãng mn, hoc là thi v hóa
cuc sng hoc là thoát li hin thc để tâm hn “ru vi gió, mơ theo trăng…” thì Nam Cao
đã cùng vi các nhà văn hin thc khác giương cao lá c hin thc và nhân đạo, dùng ngòi
bút phanh phui thc trng xã hi đương thi. Các tác phm ca h không ch là nhng bn
cáo trng đanh thép lên án chế độ thc dân phong kiến tàn bo thi nát, mà còn là nhng
tiếng kêu thương tha thiết và cm động v s phn kh đau tăm ti ca nhng người dân
nghèo thôn quê và thành th. Đó là cuc đời ca nhng Lão Hc, Lang Rn… cùng kh đói
rách, ca nhng Chí Phèo b xã hi dày xéo, lăng nhc, cướp hết nhân tính ln nhân hình.
Đó là nhng H, nhng Th, San phi sng mt cuc sng “mù xám, c mc lên, rí đi, mòn
ra, mc ra” không li thoát.
Tóm li câu nói ca Nam Cao tht hàm súc, đã nói lên được mt cách tht thm thía
và sâu sc quan đim ngh thut ca xu hướng văn hc hin thc “v nhân sinh” tiến b
đương thi. Tuy chưa phi là quan đim tiên tiến nht lúc by giơ. Nhưng chính kiến ca
mt nhà văn tiu tư sn mà dám đấu tranh chng li mi th ngh thut phn hin thc,xa
ri cuc sng nhân dân ca văn chương lãng mn tiêu cc; đòi ngh thut phi tr v vi
ch nghĩa hin thc và ch nghĩa nhân đạo; thì phi nói đó là mt quan đim rt tiến b,
mt đóng góp to ln ca Nam Cao trong trào lưu văn hc hin thc phê phán giai đon
1930-1945.
Đặt trong hoàn cnh xã hi đầy bt công và cnh văn hc rt phc tp, các khuynh
hướng tiêu cc đang phát trin tràn lan gây tác hi không nh lúc by gi; ý kiến ca Nam
Cao chng nhng rt tiến b mà còn mang ý nghĩa chiến đấu tích cc. Nó va có tác dng
cnh tnh dòng văn hc lãng mn thoát li lm đường, va khích l động viên các nhà văn
hin thc hãy dũng cm nhìn thng vào thc trng xã hi, dùng ngòi bút ca mình khám phá
sâu hơn nhng cái hin thc bn cùng và kh đau ca hàng triu qun chúng dưới ách
phong kiến thc dân.
Ngày nay, ý kiến ca Nam Cao vn có giá tr góp phn nhc nh các nhà văn quan
tâm hơn, gn bó hơn vi cuc sng hin thc để phn ánh được nhng vn đề quan trng
và cp bách ca xã hi.
* * *