Ch đề 12: LÝ LUN VĂN HC
Đề 4: Vì sao có th nói văn hc chân chính có kh năng nhân đạo hóa con người? Liên
h vi thc tế văn hc.
* BÀI LÀM
Văn hc là trong nhng loi hình ngh thut có t rt sm, gn bó thiết thân vi đời
sng tinh thn ca con người ngay t thu xa xưa. Dù dưới hình thc nào thì nó vn là s
phn ánh thế gii khách quan qua thế gii ch th ca ngh sĩ. Tác phm ngh thut chân
chính là s giãi bày nhng tình cm, nhng khát vng sâu xa ca nhà văn trước cuc đời,
trước nhng vn đề có ý nghĩa thân thiết đối vi con người. Dù văn hc viết v nhng s
c ln lao: bão táp cách mng, chiến tranh, hay ch din t mt tiếng chuông chùa, mt b
tre, rung lúa… bao gi ta cũng tìm thy hình bóng, tâm s ca con người gi gm bên
trong. Vi tư cách là c th ca hoàn cnh, là động lc ca s phát trin xã hi, là ngun
gc ca mi sáng kiến, phát minh. Con người vi tt c nim vui, ni bun, tâm tư khát
vng, thành đạt hay kh đau luôn luôn là đối tượng trung tâm ca văn hc, là mi quan tâm
hàng đầu ca ngh sĩ chân chính. Tình yêu thương đối vi con người là ngun động lc căn
bn nht thúc đẩy ngòi bút ca mi nhà văn chân chính. Nhà văn Nga Tolstoi đã tng viết:
“Mt tác phm ngh thut là kết qu ca tình yêu”. Còn Goethe thì nói: “Nhng điu đầu
tiên mà thiên nhiên cn là tình yêu nng nàn đối vi cuc sng”. N văn sĩ Pháp Elsa
Trisolet thì din t tình yêu y bng hình nh tht c th: “Nhà văn là người cho máu”. Đó
là mt tình yêu bao gm c s hi sinh to ln. Tác phm chân chính đúng là sn phm ca trí
tu, trái tim, m hôi và c nước mt na ca người ngh sĩ, là kết qu ca quá trình nếm
tri, nung nu, cm xúc dào dt – cái mà người ta gi là cm hng trong sáng to ngh
thut. Không ai làm thơ làm văn trong trng thái khô cn, chai sn xúc cm. Cm hng y
có th bt đầu t nim vui sướng, t hào hay tin tưởng, phn khi, nhưng vi ngh sĩ chân
chính thì chng bao gi có nim vui hi ht, gin đơn. Bi vì cuc sng con người, trong
tính hin thc ca nó, nim vui luôn luôn đi đôi vi ni bun, ánh sáng luôn tn ti bên
cnh bóng ti, cái xu luôn luôn xen ln bên cnh cái tt, hnh phúc thường đi lin vi kh
đau, bt hnh…Và nhng kh đau ca con người xưa nay vn là ni nhc nhi, bc xúc
nht thôi thúc người ngh sĩ cm bút.
Chính nhà văn Xô viết V.Raxpuchin đã din đạt tình cm y mt cách gin d chân
thành: “Nếu tôi viết, y là vì tôi cm thy đau đâu đấy trong người” vi Huygo thì b kh
ca nhân loi là hm m khai thác không vơi cn ca đời ông. Truyn kiu là tiếng khóc đứt
rut. Chí Phèo là tiếng thét phn ut đòi quyn làm người…Nhng tác phm chân chính,
bt t vi thi gian thường là nhng tác phm din t nhng xung đột có khi đầy bi kch
gia cái tht và cái gi, gia cái thin và cái ác, gia bóng ti và ánh sáng, gia cái cao
thượng và cái thp hèn, ghê tm … Tuy nhiên “thanh nam châm thu hút mi thế h vn là
cái cao thượng, cái tt đẹp, cái thy chung”. Đó chính là kh năng nhân đạo mà văn hc
chân chính có th mang li cho con người.
đây có my vn đề cn lưu ý:
1/ S dĩ nói văn hc chân chính ch không phi văn hc nói chung vì trong s tn
ti ca văn hc nhân loi qu là nhng tác phm vì con người, nâng cao phm giá con người
nhưng cũng có th văn chương làm h thp phm giá con ngui. Có nhng tác phm là kết
qu ca thao thc kh đau, hi sinh, trăn tr, nhưng cũng không thiếu th văn chương làm
thuê, làm công c, bi bút tô son trát phn cho giai cp thng tr trong nhng xã hi đã suy
tàn, mc rung… Có th văn chương bt t, sng mãi vi muôn đời, có th văn chương r
tin s b quên lãng vi thi gian. Ch nghĩa nhân đạo, lòng yêu thương tôn trng con người
là thước đo căn bn nht để đánh giá mi giá tr văn hc chân chính . “Nhng người khn
kh ca Hugo, “ Sng li” ca L.Tolstoi, Truyn Kiu ca Nguyn Du… là nhng tác
phm trong đó tác gi còn bc l nhiu quan đim sai lm v tư tưởng và nhng gii pháp
ci to xã hi, nhiu nhân vt cũng đã tri qua bao nhiêu vp ngã, ging xé, lm ln…
nhưng đó li là nhng tác phm ngh thut chân chính s sng mãi vi thi gian; bi sc
mnh cm hóa sâu xa, bi lòng yêu thương con người mênh mông, sâu thm; bi thái độ
căm ghét, phn ut trước nhng thế lc xu xa, tàn ác đã giày xéo, chà đạp lên con người.
Đó chính là lí tưởng thm mĩ ca nhà văn có kh năng nhân đạo hóa con người, làm cho con
người tin hơn nhng điu thin, kh năng vươn ti cái cao c, cao thượng, k c nhng
con người đã tri qua và chu đựng nhng điu ác khng khiếp do xã hi và có khi do chính
mình gây ra.
2/ Mt khác, nói ti quá trình nhân đạo hóa ca văn hc không phi ch là kh năng
gi lòng trc n, động tâm, thương cm đối vi nhng cnh ng bt hnh đói nghèo din ra
trong xã hi, dù điu đó cũng là mt phương tin đáng quí. Kh năng nhân đạo hóa còn bc
l s t ý thc v bn thân, t nhn din bn thân trước nhng điu xu, tt, thin, ác…
mà tác phm gi lên. Người ta đã nói đến s “thanh lc” tâm hn ca văn hc, hay hình
thc “sám hi” ca bn thân trước lương tâm ca quá trình tiếp nhn tác phm là như thế.
Đọc Nam Cao không phi chđể cm thông vi Đin, vi Th, vi H… vi mt cuc
sng b “cơm áo ghì sát đất”, nó đang có nguy cơ giết chết nhng ước mơ và nhng tình
cm nhân ái, cao thượng. Nhng tác phm ca Nam Cao còn như mt tm gương soi để độc
gi hôm nay t nhn din chính mình, không ngng vượt lên hoàn cnh bn thân để sng
mt cách xng đáng hơn, tt đẹp hơn. Nếu trong tác phm “Đời tha”, nhân vt H là mt
trí thc hoàn toàn tt thì tác phm có th không làm ta xúc động đến thế. S ging xé gia
nhân cách cao thượng, hành vi đẹp đẽ, hoài bão to ln, tm lòng v tha ca mt “chàng trai
tr vn say mê lí tưởng” vi nhng bn rn tp nhp vô nghĩa lí, vi s câu thúc ca đời
sng tm thường hàng ngày, c nhng cu th, bt lương trong ngh cm bút và nhng hành
vi “khn nn, tàn nhn ca hn” đối vi T – người v rt đỗi đáng thương ca y và nhng
ging xé ni tâm không nguôi trong lòng H, li làm người đọc xót xa thương cm đến tn
đáy lòng. Chính điu đó đã làm nên giá tr nhân văn rt ln ca tác phm. Chính bn thân
tác phm “Đời tha” đã to được giá tr đích thc mà tác gi ca nó hng mong mi. “Nó
cha đựng được mt cái gì ln lao, mnh m va đau đớn li va phn khi. Nó ca tng
lòng thương, tình bác ái, s công bình… Nó làm cho con người gn người hơn”. Nhng giá
tr nhân văn to ln như thế li được hình thành t nhng mu chuyn nh nht, vt vãnh
nhưng đã được viết bng mt ngòi bút chân thc, tài hoa và nht là bng mt cuc sng
cũng đầy mâu thun, đau xót, trăn tr ca chính nhà văn Nam Cao. đây có vn đề viết cái
gì và viết như thế nào. Không nên đồng nht ni dung phn ánh và s phn ánh. Nói cho rõ
hơn, đây tình cm, lương tri, thái độ trân trng đối vi giá tr tinh thn ca con người đã
ri sáng vào tng cnh ng trong câu văn, làm dy lên người đọc mt mi liên tưởng đồng
cm, đau xót. Đó mi là nhng yếu t to nên sc thuyết phc sâu xa đối vi người đọc.
Đọc “Đời tha” ta có cm giác như nhà văn đã ri vào ch sâu kín nht ca tâm tư. Quá
trình nhân đạo hóa s hình thành t s đồng cm y. “Lão Hc” cũng vy. Tác phm gi
lên lòng thương cm nơi người đọc t cái chết thê thm ca lão vì lòng thương con và vì
tình trng khn qun ca lão. Nhưng giá tr nhân đạo ca tác phm ch yếu li không ch
nm đấy. Tác phm gi lên nhng tình cm v tha, cao thượng đầy t trng ca mt lão
già nông dân cht phác, hin lành: biết đâu lão t t còn vì lòng t trng b tn thương, b
lương tâm cn rt vì n la di mt con chó! (trong khi còn biết bao con người mang mt
người nhưng lòng lang d thú “người vi người là chó sói”). Phát hin ch sâu xa nht
nhng nét đẹp lương tri con người, tác phm đóng vai trò tích cc trong vic làm cho con
người tr nên tt đẹp, nhân ái hơn. Đó là chưa k đến nhng câu văn chan cha mt lòng v
tha độ lượng, mt thái độ làm hòa vi người khác và vi chính mình, nhng tình cm nhân
văn, nhân đạo là bài hc v cách sng, cách x thế, cách nhìn nhn và đánh giá con người
làm cho lòng ta tr nên thanh thn hơn, cao thượng hơn. “Chao ôi! Đối vi nhng người
quanh ta, nếu ta không c tâm mà hiu h thì ta ch thy h gàn d, ngu ngc, bn tin, xu
xa, b i… toàn là nhng c để cho ta tàn nhn, không bao gi ta thy h là nhng người
đáng thương, không bao gi ta thương… “V tôi không ác, nhưng th kh quá ri. Mt
người đau chân, có lúc nào quên được cái chân đau ca mình để nghĩ đến mt cái gì khác
hơn. Khi người ta kh quá thì người ta chng còn nghĩ đến ai được na. Cái bn tính tt ca
người ta b ni lo lng bun đau ích k che lp mt. Tôi biết vy nên tôi ch bun ch không
n gin”.
Chao ôi, nếu ai cũng nghĩ được như thế thì quan h gia con người vi con người s
tt đẹp biết bao nhiêu. Nhng câu văn xót xa mà đẹp đẽ như thế đã vượt ra khi muôn kh
ca tác phm, nó nói v cái tình người muôn thu cn có, nó có kh năng nhân đạo hóa con
người, làm cho con người tr nên cao thượng và nhân ái hơn.
3/ đây nói nhân đạo hóa để nhn mnh sc cm hóa mnh m ca ngh thut.
Con người là sn phm ca to hóa, nó vn đẹp đẽ “nhân chi sơ, tính bn thin”. Nhưng xã
hi có th làm tha hóa con người thì văn chương chân chính li có kh năng tác động ngược
li. Tình thương, lòng nhân đạo s cm hóa, thc tnh lương tri vn luôn n cha trong
chiu sâu ni tâm con người, có kh năng “nhân đạo hóa” con người. Nói “kh năng”
không nht thiết bao gi cũng có th đạt được như vy. Nó còn tu thuc vào s tiếp nhn
riêng bit ca ch th cm th. Nhưng mt nhà văn chân chính bao gi cũng nung nu, khát
vng tác phm ca mình s đem li mt giá tr tinh thn nào đấy, nhm cu vãn con người.
Ngay c Truyn Kiu, dù Nguyn Du có viết:
“Li quê chp nht dông dài
Mua vui cũng được mt vài trng canh”
thì ta cũng hiu đó ch là mt cách nói khiêm nhường. Khi trút lên ngòi bút bao ni đớn đau
v cuc đời, đương nhiên nhà văn khao khát nhng tm lòng tri âm, nhng git nước mt
đồng cm:
Bt tri tam bách dư niên hu
Thiên h hà nhân khp T Như ?
My thế k trôi qua, Truyn Kiu và nhng tác phm đầy nhân đạo ca Nguyn Du
mãi mãi là người bn tâm tình, là ngun sc mnh ca biết bao thế h độc gi, k c nhng
độc gi tr tui hin nay:
Du súng đạn nng lòng ra ha tuyến
Đi đường dài, em gi “Truyn Kiu” theo.
(Chế Lan Viên – Gi Kiu cho em Năm đi đánh M)
Không tho có th nói hết kh năng nhân đạo hóa ca văn hc đối vi con người.
Nhưng qu tht, đọc mt tác phm văn hc chân chính, ta có cm giác tht hnh phúc và
sung sướng như đang được đối din, tâm tình trò truyn vi mt người bn thông minh,
nhân ái, tng tri, như đang được chia s ni bun, nim vui, tâm tư, ước vng; như đang
được đón nhn ý chí, nim tin, ngh lc trong cuc hành trình đầy th thách ca cuc sng.
Biết bao nhiêu tác phm văn chương đã tr thành cun sách gi đầu giường ca nhiu thế
h. Nói như Gorki :“sách v đã ch cho tôi ch đứng ca mình trong đời sng, nói cho tôi
biết rng con người tht là vĩ đại và đẹp đẽ, rng con người luôn luôn hướng v cái tt đẹp
hơn, rng con người đã làm nên nhiu th trên trái đất và vì thế mà h đã chu biết bao đau
kh”. Và cũng chính Gorki đã tuyên ngôn: “Con người – cái tên mi đẹp làm sao, mi vinh
quang làm sao. Con người phi tôn trng con người”.
Hiu biết con người, hiu chính mình, cm thông chia s vi ni kh đau ca g ca
mình trong đời sng, nói cho tôi biết rng con người tht là vĩ đại và đebun, nim vui, tâm
tư, ước vng; như đang được đón nhn ý chí, nim tin, ngh lc trong cuc hành trình đầy tà
truyn vi môcon người, biết căm ghét cái gi di, ti tin, tàn ác, biết hướng ti cái chân,
thin, mĩ; biết sng mt cách chân tht, nhân ái, cao thượng… đó là nhng du hiu ca quá
trình ‘nhân đạo hóa” mà văn hc chân chính đã và mãi mãi s đem li cho con người, vì
hnh phúc ca con người.
* * *