
Căn phòng bí mật
Là một cô gái quê từ Hóc Bà Tó, nơi đời sống rẻ mạt, lên Sài Gòn kiếm việc, Chín
được đưa tới giúp việc cho bà Tám Mập với số tiền công cũng rẻ mạt. Bà Tám
Mập là một goá phụ phốp pháp ngoại tứ tuần với đôi mắt lạnh lùng như đôi mắt
rắn, với hai bàn tay trắng muốt và những ngón tay được sơn thật đẹp. Đối với Chín,
bà Tám Mập là một người đàn bà xinh đẹp tuy Chín rất sợ bà. Một hôm cô tớ gái
này bị bà bắt gặp đang nuốt lén một muỗng mứt cam, bà đe doạ sẽ trừng phạt Chín
thật nặng nề nếu còn tái phạm.
Khuôn mặt bà Tám Mập đanh lại, cặp mắt bà như tóe lửa khiến Chín hiểu rằng bà
có thể thực hiện sự đe dọa một cách dễ dàng.
Từ đó, Chín sợ bà Tám một cách khủng khiếp.
Tuy nhiên, sự sợ hãi này không thể ngăn cản Chín lén lút vào phòng ngủ của bà
mỗi khi bà đi vắng để chiêm ngưỡng những bộ đồ đắt tiền trong tủ áo. Một trong
những bộ mà Chín thích nhất là bộ đồ màu đỏ chói với cái áo viền trắng và cái váy
có những cái nút màu xanh bóng loáng. Trong những dịp này, Chín cũng thử tất cả
những cái nón của chủ nhân, vừa thử vừa tự ngắm nghía trong gương một cách hài
lòng. Sau đó, Chín luôn luôn xếp lại mọi thứ vào đúng chỗ cũ vì sợ bà Tám khám
phá.
Chín không bỏ qua cơ hội nào để hỏi thăm tất cả những người thợ thỉnh thoảng lui
tới làm việc trong nhà về bà Tám. Tuy nhiên, cô tớ gái hoàn toàn thất vọng vì họ
chỉ cho cô biết rằng bà Tám là người giầu có và kín đáo. Thế thôi, và đó là những
điều mà Chín đã biết! Dĩ nhiên với số lương chết đói, đáng lẽ Chín đã xin bà Tám
cho nghỉ từ lâu, nhưng cô không đủ can đảm đối diện với ánh mắt giận dữ của bà.
Ngoài ra bộ đồ đỏ chói và căn phòng khóa kín dường như có một mãnh lực giữ
chân Chín lại. Cô tớ gái cảm thấy cô không thể rời khỏi căn nhà mà phải ở lại để
được gần chúng.
Có lần cô hỏi người phát thư:
- Ông có biết chồng bà Tám làm nghề gì không?
- Không. Tôi chỉ biết ông ta là một người rất lịch sự. Nghe nói là ông ta chết trên
Đà Lạt, nơi những người giàu có thường lên nghỉ hè. Ông ta có mái tóc bạc phơ và
già cỡ tía bà Tám.