Đàm phán Win-Win: Ngh thuật "tâm đối
nhân"
thể dễ dàng nhận thấy đàm phán diễn ra ở mọi nơi, mọi lúc, từ ký kết
hợp đồng trị giá vài triệu đô la Mỹ đến giải quyết những chuyện pt
sinh nhnhặt nhất tại công ty. Đối với giới kinh doanh, đàm phán
được như yếu tố quan trọng nhất trong việc quyết định sự thành bại
của quá trình thương thuyết...
Đàm phán: Thắng thôi chưa đủ
T kinh nghiệm hơn 40 năm làm đại diện đàm phán cho Chính phMỹ
nhiều tập đoàn kinh tế lớn, Herb Cohen đã đúc kết: “Mọi thtrong
cuộc sống đều thể đàm phán được, vấn đề nằm sự vận dụng khéo
o của từng người và “cái giá” cn đánh đổi khi đi đến sự đồng thuận”.
Một doanh nhân có khả năng thương thuyết tài tình thường có nhiều cơ
may gặt hái thành công hơn người khác. Với những bậc thầy kinh doanh
lẫy lừng như nhà đầu tư Donald Trump thì đàm phán còn được nâng lên
tầm nghệ thuật, bởi để thành công trong một thương vụ, người doanh
nhân - nghphải hài hòa mọi yếu tố, từ chiến lược hợp đến thời
điểm cương - nhu theo từng mức độ, khi nào nên phát ngôn, khi nào nên
im lặng, khi nào tung át ch bài...
Tuy nhiên, vẫn nhiều lầm tưởng cho rằng, thắng trong đàm phán
khi mình đạt được tối đa mục tiêu trước đó đề ra. Trong thc tế, cái cốt
yếu của đàm phán “làm cho nhân sinh quan đôi bên hài hòa”, theo lời
của GS. Phan Văn Trường chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực này.
Để được cái bắt tay hữu hảo sau khi thương thuyết, người trong cuộc
đôi khi phi mất hàng tháng, thậm chí hàng năm trời đấu gan, đu trí,
lắm lúc còn kng thđón đầu những bất ngờ. Đôi khi là thắng, nhưng
lại có thêm một đối thủ trong thương trường.
Vậy chẳng phải “thua” hay sao? Đôi khi thua, nhưng lại có thêm
một đối tác lâu dài. Nthế thì cũng có thể gọi là “thắng” vậy! Chính vì
lắm chuyn khó ngờ như thế, nên để thành công, giới doanh nhân cần
nhiều cân nhắc để đạt được thế win-win (thắng thắng) khi thương
thuyết...
“Phe kia”: Địch - bạn phân minh?
Đàm phán với người y th là một ván cờ một mất một còn, với
người kia là một cuộc đấu tâm n não, còn với người nlại là một
cuộc chơi mạo hiểm. Dù bối cảnh nào, một thỏa thuận thành ng
khi kết thúc các bên đều phần nào đạt được mục tiêu đ ra và quan trng
nhất, tạo lập mối quan hệ hợp tác lâu dài.
Đây khởi nguồn của quan điểm “win-win” đã xuất hiện từ lâu trong
nghệ thuật đàm phán kinh doanh hin đại. Theo nguyên tắc này, khi ngồi
vào bàn đàm phán, các thương gia cần phải xem “phe kia” là bạn, đặt lợi
ích của “bạn” ngang hàng với lợi ích của “ta”, làm cho “bạn” hiểu rõ
quyền lợi mà “ta” mang lại cho họ cũng như thế cân bằng về lợi ích giữa
hai bên, giúp loại bỏ tưởng “b chèn ép”, “b qua mặt” khiến việc
thương thuyết không thuận theo ý muốn.
Mc vậy, khi bắt đầu ngồi o bàn đàm phán, người trong cuộc
thường rơi vào cái bẫy do mình to nên. Đó chính tâm lý “một thắng
hai thua”, phải giành được nhiều lợi ích cho phe mình hơn đối phương.
T đó dẫn đến việc xem “phe kia” như đối thủ, giăng kế bày mưu để h
“địch” mà quên mất mục tiêu chính yếu của cuộc đàm phán. Một khi
người trong cuộc bắt đầu tấn công đối phương thì cuộc thương thuyết
nguyên tắc sẽ nhanh chóng trở thành nguyên tắc.
Khi đó họ chỉ còn biết “nghe bằng tim, hiểu bằng gan và nói bằng lòng”,
“đường ai nấy đilà mt kết cục dễ đoán cho những thương thuyết
gia kiểu này. Ri thay, đây là sai lầm không ít người làm kinh doanh
mắc phải!