
bài viết nổi tiếng “Cái chết của quan hệ báo chí”. Nhiều người trong chúng
ta nghĩ rằng, điều đó còn xa xôi lắm, cho đến khi các bạn nhận ra rằng, thực
ra nó đến với Việt Nam nhanh hơn chúng ta tưởng nhiều. Chúng ta phải hiểu
rằng, quan hệ báo chí theo kiểu cũ đã chết.
Vậy đối với những người làm việc trong lĩnh vực quan hệ báo chí, chúng ta
hoặc phải đổi mới, phải định giá lại giá trị công việc của chúng ta, hoặc sẽ
“chết” theo (hoặc bị đày đọa cho đến chết) nếu cứ tiếp tục làm việc theo kiểu
cũ. Tôi có phác thảo ra một số hướng về giá trị cho đại diện của công ty
công nghệ kia, và họ có vẻ tán đồng với nhận định đó:
Thứ nhất, “tôn vinh những giá trị cũ, nhưng phải nỗ lực gấp đôi”: rà soát để
thu hẹp danh sách báo chí, tập trung vào những tờ báo và các phóng viên
vẫn duy trì niềm tin vào giá trị của thông tin có lợi cho công chúng chứ
không phải vào khoản tiền mà khách hàng chúng ta mang tới. Hiểu rõ độc
giả của tờ báo họ quan tâm đến vấn đề gì, hiểu rõ họ quan tâm đến vấn đề gì,
hiểu rõ các chủ đề mà Ban biên tập quan tâm, hỗ trợ tối đa về thông tin, khía
cạnh khai thác, ý kiến chuyên gia, hình ảnh…để họ có thể phát triển bài viết.
Song song với hoạt động ngắn hạn, tăng cường hoạt đông dài hạn bằng việc
xây dựng “vị thế lãnh đạo về tư duy” (thought leadership) cho khách hàng
của mình. Hãy xem rất nhiều khách hàng của chúng ta luôn được báo chí tìm
đến chứ không phải tìm đến báo chí. Tại sao? Thought leadership!
Những người làm việc trong lĩnh vực quan hệ báo chí, hoặc phải đổi mới,
phải định giá lại giá trị công việc, hoặc sẽ “chết” theo (hoặc bị đày đọa cho
đến chết) nếu cứ tiếp tục làm việc theo kiểu cũ.